Tôi rời Hoa Lư qua bao mùa chẳng nhớ, lang thang theo chân Giáo thụ và An Tường hái thuốc, hành y cứu người dọc miền biên viễn từ Hoan Châu đến Ái Châu, những vùng đồng bằng, những bản làng xa tít. Tôi học được nhiều điều mới, cứu được nhiều người dù rằng chia lìa hay tử biệt là điều khó tránh.
Đông qua Xuân đến, Giáo thụ cùng Tường quay trở về kinh thành, tôi ở lại dưới chân núi Na Sơn(1) mở một bệnh xá nhỏ, sớm tối chuyên tâm rèn giũa y thuật. Đều đặn hai tháng một lần Lịch Vũ sẽ đến thăm vào ngày trăng tròn, có thể thay đổi tuỳ thuộc vào chuyện luyện binh song không khi nào lỡ hẹn. Đôi lúc tôi nhận được thư của Sạ, biên mấy dòng ngắn ngủi báo bình an, hỏi khi nào tôi sẽ quay trở lại.
Kỷ Dậu, Cảnh Thụy năm thứ 2 /1009/,
Đã là cái Tết thứ tư tôi tới Đại Cồ Việt. Ái Châu cũng vừa chớm mùa xuân, cây cỏ bắt đầu đâm chồi nảy lộc, dọc đường lên đỉnh Am Tiên hồng rực sắc hoa đào. Từ chân núi đến bến thuyền chốc chốc chúng tôi lại gặp vài ba sơn nữ tay xách giỏ măng trúc, hoặc một chùm quả mây, hoặc một gùi đầy nấm vui vẻ trở về. Dưới gốc đa cổ thụ có bà lão già mở hàng nước, tôi ngồi chờ cùng Nhài, đoán chừng chỉ chốc lát nữa thôi sẽ gặp lại Lịch Vũ. Từ ngày tôi tới Na Sơn, Lịch Vũ đặc biệt sai Nhài đến để vừa hầu hạ vừa bầu bạn cùng tôi.
Gần giữa trưa bên kia sông có chiếc thuyền phên tre ngược dòng nước mà tiến lại. Tôi che quạt che bớt nắng, từ từ đứng dậy trông sang thì thấy hai bóng người một lớn một bé. Nhài đứng bên cạnh vỗ tay, lộ rõ vẻ vui mừng:
"Chị xem, tướng công nhà ta đến rồi phải không ạ?"
Tôi nheo mắt nhìn kỹ:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT