Ao Liên Trì nằm ngay sát cạnh ngôi chùa nhỏ và Vọng Nguyệt Các. Nơi này vốn là địa điểm quan viên thường xuyên lui tới, tụ tập thưởng ngoạn ngắm trăng, xem diễn trò vui hội hay nơi hẹn hò của trai gái trong thành. Đêm Trung thu người ta thắp nến đến cả vạn ngọn, chiếu sáng trên trời dưới đất. Mỗi ngọn phù dung lại treo một cây đèn nhỏ. Sóng trăng dập dờn, lấp lánh như hàng vạn ngôi sao sáng. Sư sãi bên chùa làm lễ bái, dựng đèn quảng chiếu, dễ thường dù có cách xa đôi ba dặm vẫn có thể trông thấy cả một vùng đèn hoa rợn ngợp.
Tôi vui vẻ đi bên cạnh Lịch Vũ, phần vì lâu lắm mới được ra ngoài, phần vì háo hức khôn tả vì hiếm có khi nào được chứng kiến Hoa Lư đẹp đẽ đến vậy.
"Người nhìn này!" - Tôi tròn mắt kéo tay áo Lịch Vũ đứng lại, chỉ cho chàng ta xem một cái đèn cực lớn treo trước phủ đệ nhà ai - "Là con gì vậy ạ?"
"Cóc trông trăng." - Lịch Vũ điềm tĩnh.
Tôi chống tay lên cằm, chăm chú quan sát hồi lâu mới luận ra được hình con cóc. À, hoá ra chủ nhà này còn có thú chơi đặc biệt đến vậy. Tôi tung tăng đi tiếp, qua đến gần lối rẽ vào Vọng Nguyệt Các thì gặp một đám trẻ con đang hồ hởi đi vào. Lịch Vũ thấy tôi đi nhanh quá liền giữ tay lại, đoạn ra dấu cho tôi nhìn xuống dưới đất:
"Nàng cẩn thận."
Tôi theo ánh mắt của chàng thì thấy trong đám trẻ có đứa cầm đuốc hay đèn xếp, vài ba đứa bé hơn thì giữ chặt sợi chỉ buộc vào càng cua. Vậy mà thiếu chút nữa mấy con cua tội nghiệp đã bị giẫm bẹp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT