Ơ hay đương nhiên là không rồi. Tôi đứng ngây người một lúc, ánh sáng từ đèn vừa vặn chiếu vào. Trước mặt tôi là người đàn ông nho nhã, dáng vẻ uyên bác, rất đỗi hiền lành.
"A ha! Người chơi cờ hôm nọ ở sân rồng cùng Chưởng thư ký và Khai Phong Vương phải không ạ?"
Lăng Trị bỗng dưng mất tự nhiên:
"Đúng, nhưng tôi và nương tử có duyên kỳ ngộ ở chốn khác."
Mà khoan, từ từ, "nương tử"?
Y biết tôi là con gái?
Tôi hoảng hốt đưa tay che ngực, Lăng Trị bật cười:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT