Sạ dường như cũng phát giác được nên gần như ngay lập tức ấn tôi đứng lùi về phía sau, đoạn ngồi thẳng, ngẩng cao đầu nhìn về hướng sứ thần. Quả là bàn bên đấy có một người ăn vận tôn quý đang nhìn tôi chằm chằm, ánh mắt vô cùng phức tạp.
"Bẩm Điện hạ, có chuyện gì vậy ạ?"
"Chị đắc tội gì với Lăng Trị à?"
"Lăng Trị?" - Tôi nghe cái tên này rất quen tai, người kia cũng quen mắt nhưng nhất thời không nhớ ra là ai cả. Luận theo số người đông như kiến từ nhà Tống sang thì cho dù là gặp Thiệu Việp ngoài đường tôi còn chẳng nhận ra chứ đừng nói là người khác.
Thấy vẻ mặt thảm hại của tôi Sạ vẫn tỏ ra trang nghiêm, nhân lúc Lăng Trị nhìn đi chỗ khác liền nói nhỏ:
"Tốt nhất chị hãy rời đi."
Biết Sạ sắp xếp hợp tình tôi gật đầu, nép phía sau rồi lui dần, lui dần, đến khi xác định không còn ai để ý đến mình nữa liền hộc tốc chạy biến khỏi điện Bồng Lai. Khốn kiếp thật! Còn chưa biết mình phạm phải lỗi gì đã phải chạy trốn. Biết là sinh mệnh đáng quý nhưng tôi đã làm gì cái tên Lăng Trị kia cơ chứ? Tôi vừa đi vừa nặn óc suy nghĩ nhưng không cách nào nhớ ra đã gặp hắn ở đâu?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT