Câu nói của Sạ còn bỏ lửng nhưng tôi nghĩ mình hiểu thằng bé muốn nói gì. Sạ mượn chuyện xưa để nhắc việc Minh Đề xin chức tước bên Hoa Hạ. Tôi ngồi nhặt mấy mảnh vỡ vương vãi trên mặt đất, không ngẩng đầu mà chỉ hỏi vu vơ:
"Khai Phong Vương, vì sao con nhím lại xù lông?"
Sạ chớp mắt:
"Vì nó muốn tự vệ? Vì để kẻ thù không tấn công?"
Tôi gật đầu.
"Nếu ta đem một con nhím nhỏ thả giữa khu rừng lạ thì nó buộc phải làm theo bản năng để sinh tồn, ta đâu có thể trách con nhím vì ta là người đưa nó đi, phải trái trắng đen, đôi khi con nhím đấy không thể tự phân biệt được."
Sạ không nói thêm gì, mắt chăm chăm nhìn mũi hài của mình. Dù biết việc Minh Đề làm là sai quấy nhưng tôi thực lòng không ghét con người này. Thân là hoàng tử trẻ nhất lại mang trọng trách "sang chầu" nhà Tống, nói dễ nghe thì là như vậy còn nói khó nghe thì chẳng phải là đi làm con tin hay sao? Nhà Tống và Đại Cồ Việt yên ổn là một chuyện, nếu binh biến xảy ra người đầu tiên giơ đầu chịu báng chính là y. Chưa nói đến việc Minh Đề dù được vua Tống mở đường vẫn lựa chọn quay lại Đại Cồ Việt, xét cho cùng qua mấy việc đấy cũng không phải là người xấu xa lắm. Thêm nữa Sạ tuổi còn nhỏ, thảo luận những chuyện phức tạp tranh giành quyền lợi về mặt nào cũng không tốt cho thằng bé.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT