Nhìn dáng vẻ ngoan ngoãn của Lâm Dược, Cận Ngật Miên càng không dám nghĩ lại chuyện tối qua. Anh nói với Phó Kiệt: “Thân phận của tiến sĩ Lâm không được để ai khác biết nữa.”
Hôm qua, cũng do sốt ruột quá nên Phó Kiệt mới kể chuyện này với Trương Đông. Cả hai đều hiểu rõ thân phận của tiến sĩ Lâm đặc thù, lại còn đang bị Mặc Phi theo dõi. Nếu chuyện này mà bại lộ thì khác nào đẩy anh dâu nhà họ lên trước họng súng?
Phó Kiệt gật đầu: “Lão đại cứ yên tâm.”
Cận Ngật Miên nói: “Bảo Hứa Nam Trạch gọi vào số này cho tôi.”
Sợ tiếng chuông điện thoại đánh thức Lâm Dược, Cận Ngật Miên đứng dậy đi đến bên cửa sổ. Hứa Nam Trạch rất nhanh đã gọi tới. Anh bắt máy, hỏi: “Tối qua Kỳ Giản ở đâu?”
Hứa Nam Trạch trả lời: “Dạo gần đây ngoài người trong nhà và ở bệnh viện thì cậu ta không liên hệ với ai khác. Tối qua cậu ta về nhà từ rất sớm, sau đó không hề ra ngoài nữa.”
Cuộc sống của Kỳ Giản rất đơn giản, chỉ xoay quanh hai điểm là nhà và bệnh viện. Hứa Nam Trạch đã theo dõi hắn một thời gian nhưng không phát hiện điều gì bất thường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT