Cố Thậm Vi liếc mắt nhìn Ngô Giang một cái—là nàng lắm miệng rồi.
Triệu Quát còn có thể dựa vào uy danh của phụ thân Mã Phục Quân để thay thế lão tướng Liêm Pha làm chủ soái, thì Ngô Giang tự nhiên cũng có thể dựa vào cữu phụ là phủ doãn mà tung hoành khắp Biện Kinh.
Lời tuy khó nghe, nhưng là sự thật.
Cố Thậm Vi nghĩ vậy, dắt ngựa đỏ thẫm dạo quanh một vòng, lại quay trở lại bờ sông Vĩnh An.
Lúc này mặt sông trống vắng, đừng nói là thuyền, đến cả một con vịt cũng không thấy bóng.
Ngô Giang vươn cổ nhìn quanh rồi tò mò hỏi: “Cố thân sự, chúng ta ở đây làm gì vậy? Không phải nên đi tìm người ẩn dưới nước sao?”
Cố Thậm Vi khẽ lắc đầu, “Cứ kiên nhẫn chờ đi.”
Ngô Giang chẳng hiểu ra sao, nhưng thấy Cố Thậm Vi đang tựa vào gốc liễu nhắm mắt dưỡng thần, cũng không dám hỏi nhiều.
Hắn bẻ một cành liễu từ cây, chuyên tâm cạo bùn đất “mồ mả” dính trên giày.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play