Trong phòng, mọi người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, cuối cùng ánh mắt đều dừng lại trên người Kinh Lệ.
Kinh Lệ cảm nhận được ánh nhìn như thiêu đốt sau lưng, trong khoảnh khắc liền lấy lại tinh thần, hất cằm hừ một tiếng, ra vẻ ngạo nghễ đứng bên cạnh Cố Thậm Vi.
Cố Thậm Vi khẽ bước lên một bước, chắn lại ánh mắt muốn “đào góc tường” của Ngô Giang.
Ngô Giang thấy vậy, lập tức cười nịnh nọt, tiến lại gần, “Hai vị đừng mở miệng vội, hôm nay ta nhất quyết bám lấy hai người, đừng hòng lấy cớ bảo ta đưa Thang Thư Hoài đến Khai Phong phủ ghi lời cung mà đuổi ta đi.”
Hắn vừa nói vừa thấy Cố Thậm Vi và Hàn Thời Yến đều không chút hứng thú, bèn vỗ đùi kêu lên:
“Phàm Lâu thế nào? Tối nay ta mời hai vị lên Phàm Lâu, nhất định phải dẫn theo ta! Hai người không biết đó, lão ngỗ tác mỗi ngày đều mắng ta đến mức miệng cũng muốn phun ra sao Hỏa, lòng ta thì như có lửa thiêu, trong miệng còn mọc cả mụn nước.”
“Việc khác làm không xong thì cũng đành, nhưng nếu vụ này mà làm hỏng, gây ra án oan thì biết tính sao?”
“Đến lúc ta gây ra đại họa tày trời, chẳng phải hai người cũng bị liên lụy, phải đưa ta đi lưu đày sao? Chúng ta đã kết nghĩa vườn đào rồi mà, a ca a tỷ sao nỡ không mang ta theo?”
Cố Thậm Vi nhìn Ngô Giang, quả thực không muốn nhìn tiếp.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT