“Chạy mau!”
Mã Hồng Anh choàng tỉnh khỏi giấc mộng, hơi thở dồn dập, lại là cơn ác mộng vô cùng tận.
Từ hôm đó đến nay, hễ chợp mắt, ký ức về ngày ấy lại không ngừng lặp lại trong đầu nàng — những chiến hữu đã cùng nàng cắm chốt nơi biên cương, từng người từng người ngã xuống…
Trương A Ngưu từng nói, chờ hắn dành đủ tiền sẽ về cưới cô thôn nữ thanh mai trúc mã tên Thúy Nga. Người như tên, Trương A Ngưu tráng kiện như trâu, mỗi lần nhắc tới Thúy Nga là lại thẹn thùng cầm chiếc khăn tay thêu cỏ non xoắn xoắn… Cả đội đều cười chọc hắn.
Hắn bảo Thúy Nga khéo trồng trọt, kê nàng trồng hạt nào mẩy hạt nấy. Cô gái tốt như thế, đã hai mươi tuổi mà còn chờ hắn…
Trần Sơn Hải có ba đứa con trai, hai đứa đầu đều chết trận, hắn nói thằng út yếu ớt, học hành giỏi, để ở nhà làm ruộng, còn hắn tuy già vẫn còn cầm được đao thương, múa được côn gậy. Hắn cứ bám lấy Ngô Giang nhờ hỏi Hàn Thời Yến xem nhà họ Trần có được tính là “toàn môn trung liệt”, sau này thằng út thi cử có dễ hơn không?
Chu Vĩnh là do nàng dẫn vào tiền phong quân, đứa nhỏ đó mới mười ba tuổi, người bản địa biên ải. Khi nàng gặp nó lần đầu, nó đang bán thân chôn cả nhà giữa chợ. Cả dãy xác chết khiến đám người xem náo nhiệt cũng sợ chạy mất…
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT