Lão ngỗ tác vốn chẳng phải hạng người e dè, vừa nghe xong liền chống tay vào tường đứng dậy. Do ngồi quá lâu, lúc đứng lên chân tay ông còn hơi tê dại.
Ông đứng yên một chốc, đợi máu lưu thông lại thì bắt đầu lần mò tường phía bên mình.
“Mật thất này không lớn, nhưng ba người chúng ta đều từng mất đi tri giác, phải bị người khác khiêng vào. Cho nên, nhất định phải có một lối vào đủ lớn.”
Cố Thậm Vi vừa gõ gõ, đập đập vào vách tường vừa suy nghĩ: “Hơn nữa, khi ở trong này, chúng ta không thấy ngột ngạt. Điều đó chứng tỏ điều gì?”
Lão ngỗ tác nghe xong liền phấn chấn hẳn: “Chứng tỏ lối vào có khe hở, phải có không khí lưu thông. Dù không cảm nhận rõ gió, nhưng nếu chạm tay vào cửa ra vào, chắc chắn sẽ thấy.”
Ông vừa nói, vừa hăng hái bắt đầu dò xét từng chút.
“Đúng vậy,” Cố Thậm Vi thấy ông tinh thần lên cao, chân tay linh hoạt, trong lòng càng thêm vững tin.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT