Hàn Thời Yến ngồi trên lưng ngựa, gió đêm thổi phần phật làm áo hắn bay phần phật trong gió.
Tuy trong lòng hắn nóng như lửa đốt, nhưng đầu óc lại vô cùng tỉnh táo. Dẫu Tiểu Táo Hồng có lợi hại đến mấy, thì suy cho cùng nó cũng chỉ là một con ngựa.
Dân gian có câu “lão mã thức đồ”, ý nói ngựa già quen đường, có bản lĩnh nhận biết phương hướng. Mà bản lĩnh của Tiểu Táo Hồng thì lại thần kỳ dị thường, chẳng khác gì chủ nhân của nó – đều là nhất đẳng thiên hạ.
Nhưng thành Biện Kinh quá lớn, muốn tìm một người chẳng khác nào mò kim đáy bể.
Hàn Thời Yến trầm ngâm, trong lòng hạ quyết tâm. Hắn cưỡi Tiểu Táo Hồng, dẫn theo Trường Quan đánh xe, một đường phi như bay, đến trước nghĩa trang nơi lão ngỗ tác làm việc, lúc này mới kéo dây cương dừng lại, “Tìm từ đây, Cố Thậm Vi chắc chắn ở quanh khu vực này.”
Trường Quan ngồi trước xe ngựa nghe vậy, thật sự không nhịn nổi nữa.
Hắn không dám tin mà nhìn Hàn Thời Yến, thầm nhủ: quả nhiên sắc đẹp hại người, tương tư khiến người ta u mê không lối thoát!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play