“Con người a! Quả thật xấu xa vô cùng!”
“Chức dịch Trịnh Đông khi ấy uống rượu đến mê man bất tỉnh… Thu Nương vì không muốn liên lụy đến hắn, liền nói Trịnh Đông là bổ khoái, còn nàng là thê tử của hắn… Trương Lão Thất thì hoàn toàn dửng dưng, như thể chẳng can hệ gì đến mình…”
Ngô Giang định lên tiếng biện hộ cho Trịnh Đông.
Thế nhưng lời tới miệng lại chẳng sao nói nên câu.
“Ta bị bọn người kia bắt đi, chúng dùng vải đen che mặt ta, mang ta lên thuyền của chúng. Tên nhị đương gia kia… Sau đó chúng trói chặt ta như lợn, lại lo ta bỏ trốn nên còn dùng đinh đóng ta trên boong thuyền.”
“Khi ta cho rằng sinh mệnh đã đến hồi kết, thuyền của Viên Hoặc lại ngang qua, chính hắn đã cứu ta.”
“Nói ra thì đúng là tạo hóa trêu người, ta và Viên Hoặc vừa gặp đã sinh tình… Ta vẫn thường nghĩ, giá như chúng ta gặp nhau sớm hơn một chút thì tốt biết bao. Không cần sớm quá, chỉ cần trước khi ta bị đám cướp kia bắt đi là được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play