Giờ đây cuộc hỗn loạn đã dần lắng xuống, vùng doanh trại rộng lớn cũng lần lượt yên tĩnh trở lại.
Cố Thậm Vi lặng lẽ đi trước dẫn đường, cùng Sở Lương Thần và Hàn Thời Yến rảo bước về phía bắc. Chỉ đến khi cách doanh trại một khoảng đủ xa, xác nhận không ai còn có thể nghe thấy, nàng mới dừng lại.
Bên phải quan đạo là một con kênh, tiếng nước róc rách lúc này nghe đặc biệt rõ ràng. Xa xa hơn nữa là đồng ruộng bát ngát, trải dài một màu xanh mướt mắt.
Cố Thậm Vi dừng chân, xoay người lại, trực tiếp hỏi Sở Lương Thần: “Cái bản lĩnh điều khiển rắn của ngươi, học từ ai vậy?”
Sở Lương Thần lại hiểu nhầm, sắc mặt lập tức tái nhợt, vội vã lắc đầu: “Số rắn kia không phải ta thả ra! Ngài cứu Tiểu Cảnh, tức là tái sinh phụ mẫu của ta. Trong tình cảnh có ngài hiện diện, sao ta dám thả rắn?”
Cố Thậm Vi khẽ thở dài một hơi. Nàng biết rõ bản thân Sở Lương Thần nếu không phải vì Vương Cảnh, thì chẳng có lấy một chút khái niệm đúng sai.
Không ngờ đến giờ phút này, hắn vẫn là kẻ hành xử tùy tâm sở dục.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play