Từ Tuấn Tài và Triệu Thanh Vân có nhiều điểm tương đồng: đều có năng lực mạnh mẽ, tham vọng lớn. Nhờ gia đình vợ với mối quan hệ rộng rãi trong ngành công trình tại tỉnh, Từ Tuấn Tài giữ chức Phó Cục trưởng. Thời gian qua, sự tương đồng này đã dần khiến họ nảy sinh lòng tôn trọng và cảm giác đồng điệu.
Khi Ngụy Mỹ Hoa sinh ra Triệu Thừa Tổ, Từ Tuấn Tài và vợ, Chu Kinh Dung, đến chúc mừng, không giấu được sự ngưỡng mộ. Chu Kinh Dung vốn yếu đuối, sau nhiều năm kết hôn vẫn chưa có con, nên khi nhìn thấy cậu bé Triệu Thừa Tổ trắng trẻo dễ thương, bà nảy sinh ý định muốn nhận nuôi một đứa con. Tốt nhất là một bé gái, khoảng mười tuổi, xinh đẹp, như vậy bà có thể chăm sóc đến khi trưởng thành, rồi tìm một chàng rể cho con, để tuổi già được nương tựa và có người kế thừa gia nghiệp nhà họ Từ.
Lúc này, Triệu Thanh Vân đột nhiên nhớ đến cô con gái bị bỏ lại ở quê – một đứa trẻ đúng mười tuổi. Ông nghĩ, với dòng máu của mình và Ngụy Mỹ Hoa, đứa bé chắc chắn cũng không kém phần xinh đẹp.
Nghe vậy, Chu Kinh Dung tươi cười rạng rỡ, thúc giục ông nhanh chóng đưa bé về thành phố. Triệu Thanh Vân, ôm chút hy vọng, liền theo địa chỉ gửi tiền trước kia tìm đến Hoàng Điền hương, thôn Triệu gia. Không ngờ mọi chuyện diễn ra thuận lợi ngoài mong đợi, rất nhanh ông đã đón được Triệu Thần Dương về thành phố.
Khi ấy, Triệu Thần Dương mới mười tuổi, vừa đến bên Triệu Thanh Vân được ba ngày đã được đưa đến sống với Chu Kinh Dung. Mãi hai năm sau, khi Từ Tuấn Tài đón con trai Từ Thanh Khê, là con của ông với vợ cũ, về nhà, Triệu Thần Dương mới quay lại sống cùng Triệu Thanh Vân. Công việc Triệu Thanh Vân bận rộn, ông không quan tâm nhiều đến cô bé, chỉ bảo đảm đầy đủ cho cô ăn uống, quần áo, học hành và chọn trường tốt nhất, nhưng về tình cảm thì không dành nhiều sự quan tâm thực sự cho cô.
Tiền Thục Phân nhìn con gái rơi lệ, bỗng nhiên bình tĩnh lại. Bà đứng lên từ ghế, đau lòng ôm chặt Triệu Thần Dương vào lòng: “Con gái của mẹ, con đã chịu bao nhiêu khổ sở rồi. Mẹ vẫn nói, ở thành phố chưa chắc đã tốt đẹp gì, con ở cạnh cha mẹ vẫn là thoải mái nhất, nhưng con không nghe lời, nhất quyết phải theo Triệu Thanh Vân đi. Mẹ đau lòng, mẹ thực sự đau lòng cho con.”
Sự dịu dàng của Tiền Thục Phân khi đối xử với con gái ruột của mình khác hẳn sự hà khắc bà thường dành cho Triệu Hướng Vãn. Cảnh tượng ấy khiến Phạm Thu Hàn nhói lòng, bực bội nói: “Thật không biết xấu hổ, đối xử tốt với con ruột của mình như thế, mà đối với Triệu Hướng Vãn lại tàn nhẫn đến thế!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play