Nhìn thấy Diệp Linh Lang thật sự ăn, Đường Nhất Phàm cũng không nhịn được mà đoạt mấy miếng.
Linh khí nồng đậm, hương vị siêu ngon, quả là quá tuyệt vời.
Đường Nhất Phàm nhịn không được móc ra một bầu linh tửu, lấy ra ba cái ly, đổ ba ly rượu.
Diệp Linh Lang thấy vậy không khỏi dựng lên một ngón tay cái với Đường Nhất Phàm, mỹ thực xứng mỹ tửu, hơn nữa, cảnh sắc nơi này không tồi, có hồ có núi còn có gió nhẹ.
Vì thế, ba người ngay tại chỗ ngồi xuống làm thành một vòng, vừa ăn vừa uống, tâm trạng vô cùng sung sướng, hoàn toàn coi Diệp Dung Nguyệt ở bên cạnh sợ ngây người đang không biết làm thế nào thành không khí.
“Hy vọng ảo cảnh này kết thúc muộn một chút. Nói thật, Phúc Đảo quỷ hoá đã bao nhiêu ngày như vậy, ta đã quên dáng vẻ trời xanh mây trắng tinh không vạn lý là như thế nào rồi, cả ngày đen như mực, ta nhìn chán rồi.” Diệp Linh Lang vừa ăn vừa nói.
“Ai mà không thế chứ, từ sau khi nơi này bị quỷ hoá, ta cũng chưa có tâm tình làm đồ ăn uống, cảm giác kiểu gì cũng không dễ chịu.” Dương Cẩm Châu thở dài, “Cho nên vừa thấy cảnh sắc nơi này không tệ, ta lập tức nghĩ đến việc ăn uống.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT