“Như vậy nghĩa là, Yến gia sở dĩ dán qua loa mấy tấm bùa như thế, là bởi vì bọn họ không dám chạm vào, càng chạm vào càng dễ vỡ, cho nên bọn họ cho rằng viên thần thạch bảy màu này vô cùng yếu ớt, phải viết lời nhắc nhở lên lá bùa.” Mục Tiêu Nhiên nói.
“Hóa ra đồ vật mà bọn họ bảo hộ nhiều năm như vậy, vốn là cần phải vỡ. Trách không được chỉ bằng sức lực của Béo Đầu, vừa chạm vào đã nứt ra.” Lục bạch Vi vừa nói vừa không nhịn được mà bật cười.
“Cho nên ta suy đoán thần thạch bảy màu kia là có thể phong ấn hung thú thượng cổ này, sự thật chứng minh ta đoán đúng rồi. Ta lấy những mảnh nhỏ của thần thạch kia làm vòng cổ, ở trên đó lại khắc lên phù văn mới, lúc này mới phong ấn được sức mạnh của nó”.
“Không đúng.” La Diên Trung gãi đầu: “Vừa nãy không phải ngươi cùng với chúng ta nướng thịt hay sao?”
“Ta không thể vừa nướng thịt vừa nghiên cứu thần thạch làm vòng cổ, à không, đồ trang sức hay sao?” Diệp Linh Lang kiêu ngạo cười: “Nhất tâm nhị dụng học thần cơ thao.” (1)
…
Nói chuyện phiếm như vậy không thoải mái tí nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT