Hạ Vân Khâm nói: “Anh có thể tới, nhưng lúc tôi ở đây thì không được.”
Lời này gần như là khinh thường, Lục Kính Hằng giận dữ nói: “Hạ Vân Khâm, anh đừng cho là mình ghê gớm lắm, hôm nay tôi không đi, ngược lại tôi muốn xem xem, anh có thể làm gì được tôi?”
Nói xong liền ra oai gác hai chân lên trên ghế dựa trước mặt, cánh tay khác trắng trợn khoác lên vai Hồng Đậu, được cái còn chưa chạm vào quần áo của Hồng Đậu đã bị cô hung dữ đẩy ra.
Hạ Vân Khâm cúi đầu cười rồi ngước mắt nhìn Lục Kính Hằng nói: “Lục thiếu gia, tôi cho anh thời gian một phút, anh cẩn thận suy nghĩ về đề nghị của tôi một chút. Tính tình của tôi không tốt lắm, về điểm này tôi nghĩ anh hiểu hơn ai hết.”
Lời nói này rõ ràng có hàm ý riêng, Lục Kính Hằng biến sắc, anh ta đờ người ra nên không giữ nguyên tư thế nữa, hai mắt nhìn chằm chằm vào Hạ Vân Khâm, quai hàm bạnh ra.
Đúng lúc này, chợt có tiếng cười chen ngang: “Xin lỗi, xin lỗi, bỏ lỡ náo nhiệt của tiệc trà rồi.”
Hồng Đậu nghe tiếng nhìn qua thì thấy đó là một người đàn ông trung niên khá phúc hậu, trên người mặc một bộ âu phục mới tinh, giữa hai hàng lông mày lộ ra vẻ hài hòa, chắc là giám đốc của quán trà Tân Á.
Trước đó người này không ở trong sảnh, bây giờ lại đột nhiên xuất hiện có lẽ do người khác thấy Lục Kính Hằng náo loạn nên đi tìm ông ấy đến đây.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT