Chương 5: Ngũ Linh Căn  

Gạt bỏ mọi tạp niệm hỗn loạn, Lê Thiên Duyên nhanh chóng chìm vào tu luyện. Linh khí quanh người anh như bị dẫn dắt, từ từ chảy vào cơ thể, sau khi xuyên qua 81 kinh mạch chu thiên mới hội tụ tại đan điền. Linh khí rửa sạch hết dơ bẩn ở tứ chi cùng toàn thân kinh mạch, khiến Lê Thiên Duyên cảm thấy cơ thể như đang ngâm trong nước ấm, vô cùng thoải mái.  

Khi linh khí tiến vào đan điền, trong thức hải anh xuất hiện vô số điểm sáng ngũ sắc. Những điểm sáng này đan xen nhau, xung đột trong nội giới. Trước kia, anh vốn là Hỏa thuộc Đơn Linh Căn, Hỏa linh căn tự động lọc bỏ mọi tạp chất, chỉ hấp thu tinh thuần hỏa nguyên tố. Đây là lần đầu tiên anh gặp phải linh khí tạp loạn như vậy.  

Chỉ đến lúc này, Lê Thiên Duyên mới thấm thía sự khác biệt giữa Đơn Linh Căn và Tạp Linh Căn. Chỉ riêng việc điều hòa những nguyên tố linh khí hỗn loạn, bài xích lẫn nhau đã tiêu hao không ít tinh lực. Khó khăn lắm mới dẫn khí nhập thể thành công, lẽ nào lại thất bại vì năng lượng tạp chất này?  

Nếu bỏ cuộc bây giờ, lần sau muốn dẫn khí lại càng khó khăn hơn. Ngay khi Lê Thiên Duyên sắp không chịu nổi, trong đầu đột nhiên nhớ lại một bí quyết tu luyện cổ xưa từng đọc qua.  

Không còn thời gian suy nghĩ, anh lập tức vận chuyển "Ngũ Hành Quyết". Sau khi kết vài ấn pháp, những điểm sáng hỗn loạn bắt đầu xoay chuyển.  

Các nguyên tố khác nhau theo quy luật tương sinh tương khắc của ngũ hành tự động tách biệt, những điểm sáng cùng thuộc tính bắt đầu hút nhau, cuối cùng hợp thành một quầng sáng lớn hơn.  

---  

Trong khi Lê Thiên Duyên chìm đắm tu luyện, Trừng Kỳ và Tiểu Liễu đã dọn dẹp xong phòng bên phải. Vừa đặt gói đồ ít ỏi của mình xuống, Trừng Kỳ đã bị Tiểu Liễu kéo vào nhà tắm gội đầu.  

"Thiếu phu lang đừng cựa quậy, nước vào mắt đấy." Tiểu Liễu đứng phía sau, dùng xà phòng thảo mộc kỳ cọ tóc cho y, vừa dùng lược gỡ từng đoạn tóc rối.  

Tiểu Liễu lớn hơn Trừng Kỳ hai tuổi, nhưng vẻ non nớt trên mặt đã biến mất từ lâu, trông chững chạc hơn nhiều.  

"Ừ." Không còn tóc che mặt, Trừng Kỳ cảm thấy bất an, nhưng vẫn ngồi yên nghe lời. Một lúc sau, cậu  mới dè dặt hỏi: "Tiểu Liễu, sau này em gọi ngươi là huynh được không như vậy được không?"  

"Đương nhiên rồi, thiếu phu lang có việc gì cứ bảo tiểu nô." Tiểu Liễu cười đáp.  

Đối diện một song nhi cùng cảnh ngộ, cậu ta không khỏi xem Trừng Kỳ như em trai. Nửa tháng qua, chứng kiến những gì Trừng Kỳ trải qua, Tiểu Liễu muốn giúp nhưng bất lực vì thiếu gia luôn nhốt cậu trong phòng. Đến khi thiếu gia ngã bệnh, thiếu phu lang bị mang đi, cậu ta tưởng lần này cậu khó thoát.  

"Tiểu Liễu..." Trừng Kỳ lẩm nhẩm tên này.  

"Thiếu phu lang đừng lo lắng, nô thấy hôm nay thiếu gia đã đối xử khác với ngài rồi. Tình cảm có thể bồi đắp, từ từ sẽ tốt lên." Tiểu Liễu an ủi. Cậu ta vừa nhìn thấy khuôn mặt Trừng Kỳ rõ là không hề xấu, chỉ bị một vết bớt lớn phá hỏng.  

Có lẽ trước đây thiếu gia chưa vượt qua được cú sốc, bởi thiếu gia từng rất thích đại tiểu thư Trừng gia. Đột nhiên phát hiện tân nương bị đánh tráo, tức giận cũng là lẽ thường.  

Trừng Kỳ cũng cảm thấy mọi chuyện hôm nay như giấc mơ. Giọng nói, nụ cười và ánh mắt của người ấy đã khắc sâu vào tâm trí cậu. Nghĩ đến Lê Thiên Duyên, mặt Trừng Kỳ bất giác ửng hồng rồi nhanh chóng tái đi.  

Tóc khô, được Tiểu Liễu chải gọn gàng, Trừng Kỳ luôn lo lắng không biết Lê Thiên Duyên sẽ phản ứng thế nào khi thấy mặt mình. Nhưng mãi đến giờ cơm tối vẫn không thấy anh ra khỏi phòng.  

"Thiếu phu lang đừng đợi nữa, dùng bữa trước đi." Tiểu Liễu vâng lệnh Lê Thiên Duyên chăm lo cho cậu, cuối giờ Thân đến thì tới nhà bếp lấy đồ ăn.  

"Nhưng thiếu gia chưa ra..." Trừng Kỳ nhìn chằm chằm cánh cửa đóng kín, ánh mắt thoáng buồn.  

"Thiếu gia dặn không được làm phiền, tiểu nô đã để phần cơm lại rồi. Thiếu phu lang ăn trước đi."  

"Ừ." Dù lo lắng, Trừng Kỳ không dám trái yêu cầu của Lê Thiên Diễn, đành theo Tiểu Liễu về phòng.  

Lê Thiên Duyên tốn rất nhiều công sức mới điều hòa xong linh khí. Năm quầng sáng lớn nhỏ bằng nhau xếp thành vòng tròn trong đan điền, tương ứng với Mộc (xanh), Hỏa (đỏ), Thổ (nâu), Kim (vàng), Thủy (lam). Chúng tưởng chừng độc lập nhưng thực chất bị một lực vô hình liên kết chặt chẽ.  

Vừa tỉnh định, Lê Thiên Duyên suýt ngất vì mùi hôi trên người. Sau khi đạt Luyện Khí kỳ, cơ thể anh trải qua lột xác, đào thải mọi tạp chất độc hại. Thêm vào đó, nguyên thân vốn đã trúng độc, mùi càng kinh khủng. Đáng sợ hơn là mũi chó trời của anh cũng thức tỉnh, càng khiến mùi này trở thành cực hình.  

Xưa nay, anh luôn cảm thấy tuyệt vọng với thần thông của mình. Người khác hoặc có Linh Nhãn, hoặc sở hữu Thuận Phong Nhĩ, còn mình lại thành ra cái mũi chó. Mùi thơm phóng đại vài chục lần chưa chắc còn thơm, nhưng mùi hôi thì luôn đậm đặc gấp bội.  

Phòng tối om, bên ngoài đã khuya. Lê Thiên Duyên vớ lấy bộ quần áo sạch, mở cửa định đi tìm chỗ tắm rửa.  

Nhưng vừa bước ra, anh đã thấy một bóng người nhỏ nép bên cửa.  

"Thiếu... thiếu gia..." Ánh trăng sáng rọi thẳng vào người Lê Thiên Duyên đầy bụi bẩn, tỏa mùi hôi thối. Trừng Kỳ sững sờ nhìn.  

Lê Thiên Duyên cũng giật mình, ngay lập tức lấy ra một tờ phù màu vàng.  

Trừng Kỳ ngơ ngác nhìn động tác của anh, nhưng khi tờ phù phát sáng, cậu  hoảng hốt nắm lấy cánh tay Lê Thiên Diễn. Hai người biến mất.  

Mở mắt ra, Trừng Kỳ thấy mình đang ở giữa hoang dã. Chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra, cậu  nghe thấy tiếng "ùm" dưới nước.  

"Thiếu gia, có phải thiếu gia đó không?" Run rẩy gọi, Trừng Kỳ men theo tiếng nước đi về phía hồ. Tiếng côn trùng râm ran khiến cậu sợ hãi chưa bao giờ rời khỏi phủ đệ, mọi thứ đều xa lạ.  

"Sao em ở đây?" Lê Thiên Duyên vừa nhảy xuống hồ tắm đã nghe thấy tiếng Trừng Kỳ.  

Tiểu gia hỏa này lại theo mình truyền tống đến? Không trách một lần dịch chuyển ngắn mà đã suýt cạn kiệt linh lực của anh.  

Nghe tiếng anh, Trừng Kỳ yên tâm nhưng bước chân nhanh hơn. Đến bờ hồ thấy bóng người dưới nước, cậu  mới thở phào.  

"Em thấy thiếu gia chưa dùng cơm tối..." Vì lo lắng, Trừng Kỳ mới lén đợi ngoài cửa.  

Lê Thiên Duyên thở dài: "Đợi ta tắm xong rồi dẫn em về." Nói rồi cởi bỏ quần áo ướt ném lên bờ, nhanh chóng kỳ cọ.  

Trừng Kỳ đỏ mặt quay đi, nhưng vẫn không quên nhặt quần áo bẩn chuẩn bị mang về giặt.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play