Vẻ mặt lạnh như băng của hắn khiến Thượng Quan Cầu Kiếm như thấy được Kiếm Tiên ở tận cùng kiếm đạo.

"Ngươi... hình như ngươi không tiếp nổi." Hàn Tuyệt nói khẽ.

Phịch một tiếng.

Hai chân Thượng Quan Cầu Kiếm như nhũn ra, quỳ trên mặt đất.

Đại tu sĩ Dung Hư cảnh tầng chín này trực tiếp bị kiếm của Hàn Tuyệt dọa sợ đến co quắp trên mặt đất. Hoàng Cực Hạo bên cạnh cũng không lộ vẻ chấn động gì, trái lại còn cười khổ.

Chương. Đốn ngộ kiếm ý, thiên khung kịch biến

Nhìn Thượng Quan Cầu Kiếm đang quỳ trước mặt mình, trong lòng Hàn Tuyệt bỗng có chút không đành lòng.

Có lẽ đối phương chỉ muốn so tài thật?

Ban nãy ta trực tiếp xuất đại chiêu có phải đã đạp vỡ đạo tâm của hắn ta không?

Hàn Tuyệt mở miệng nói: "Các ngươi trở về đi, việc này không nên nhắc tới với người ngoài, ta cũng sẽ không nói ra đâu."

Dứt lời, Hàn Tuyệt xoay người chuẩn bị rời đi.

Thượng Quan Cầu Kiếm vội vàng đứng lên, cắn răng hỏi:

"Đạo... Tiền bối, rốt cuộc tiền bối là thần thánh phương nào, xin hỏi đạo hiệu chân chính của ngài?"

"Luân hồi."

Bỏ lại hai chữ này, sau đó Hàn Tuyệt rời đi.

Thượng Quan Cầu Kiếm ngây tại chỗ, trong miệng lặp lại hai chữ luân hồi.

Hoàng Cực Hạo an ủi: "Trước đây ta còn thảm hơn ngươi, ngươi còn có thể tính là tốt, không bị thương."

Thượng Quan Cầu Kiếm cười khổ nói: 'Không nghĩ tới Đại Yến lại cất giấu người có khả năng như thế. Chẳng trách Đại Yến yếu nhất vẫn luôn gió êm sóng lặng, không người dám xâm chiếm."

Hiện tại hắn ta tin lời Hoàng Cực Hạo nói.

Vị đại năng đã đốn ngộ Vạn Cổ Kiếm Đạo trước đây đến từ Đại Yến!

Kiếm của Hàn Tuyệt đáng sợ đến cực điểm. Bây giờ nghĩ lại hắn ta còn cảm thấy lưng không ngừng túa mồ hôi lạnh.

"Luân hồi... Đại năng lánh đời trên thế gian, thì ra ta mới là ếch ngồi đáy giếng."

Trong lòng Thượng Quan Cầu Kiếm thầm thở dài nói.

Bọn hắn cảm thụ được đám người Lý Khanh Tử bay tới bèn rời đi.

Bên kia.

Trở lại Tiên Thiên động phủ, trước mắt Hàn Tuyệt xuất hiện một hàng chữ:

[Thượng Quan Cầu Kiếm có ấn tượng tốt với ngươi, trước mặt độ hảo cảm là tam tỉnh]

Hàn Tuyệt không khỏi lắc đầu.

Vì sao những thiên tài này đều như vậy, vừa bị hành hạ một chút đã hành ra thiện cảm.

Hàn Tuyệt bắt được khí tức đám người Lý Khanh Tử tuần tra chung quanh.

Đột nhiên hắn cảm thấy bản thân mình hơi kém một chút.

Mỗi lần muốn địch nhân kinh sợ đều phải gióng trống khua chiêng như vậy, làm trái với hai chữ khiêm tốn.

Không được!

Ta phải ngộ ra chiêu thức chỉ nhắm vào địch nhân, không tạo thành thanh thế quá lớn.

Hàn Tuyệt nhíu mày, bắt đầu trầm tư suy nghĩ.

Điển Túc Yêu Vương muốn điên rồi!

Từ sau lần trọng thương quỷ dị kia về sau, cách mỗi ba năm hắn ta lại gặp phải ác mộng giống vậy.

Hắn ta không rõ rốt cuộc vấn đề nằm ở nơi nào.

Nếu có tiên nhân nhắm vào hắn ta thật, vì sao không trực tiếp chơi chết hắn ta?

Hiện tại Điển Túc Yêu Vương đã không còn dã tâm gì nữa, đầy trong đầu chỉ là nghĩ cách thoát khỏi ác mộng kia.

Một ngày này, nghĩa tử của hắn ta Dương Thiên Đông tới thăm hỏi.

Dương Thiên Đông tới để tìm hiểu tin tức, thăm dò xem lúc nào Điển Túc Yêu Vương mới phát động tiến công với Nhân tộc.

Hắn ta còn chưa kịp hỏi, Điển Túc Yêu Vương đã bắt đầu kể khổ.

Điển Túc Yêu Vương thực sự không chịu nổi. Dương Thiên Đông là nghĩa tử của hắn ta, là người hắn ta cảm thấy có thể tín nhiệm.

Nghe xong tình hình gần đây của Điển Túc Yêu Vương, Dương Thiên Đông im lặng, sắc mặt âm trầm.

Nhưng trong lòng hắn ta lại mừng như điên!

Cơ hội thượng vị của ta sắp tới rồi?

"Nghĩa phụ, có phải chuyện này có liên quan tới kế hoạch muốn tiến công Nhân loại của ngài không?" Dương Thiên Đông thận trọng hỏi.

Điển Túc Yêu Vương ngồi liệt trên sàng băng, nói: 'Bản vương đã sớm không nghĩ tới kế hoạch này, chẳng lẽ còn phải để bản vương thề với trời sao?"

Lời vừa nói ra, Điển Túc Yêu Vương chợt tỉnh táo hẳn.

Đúng!

Thề với trời, như vậy vị tiên nhân kia mới thấy được!

Điển Túc Yêu Vương đứng bật dậy, giơ tay phải lên nói: "Ta, Điển Túc, thề với trời, tuyệt đối không bao giờ nhằm vào Nhân tộc Đại Yến nữa, xin thần tiên tha thứ cho tiểu yêu vô tri này!"

Vừa nói ra lời này, Điển Túc Yêu Vương lập tức thở phào nhẹ nhõm.

Có lẽ là nhờ tâm lý an ủi, Điển Túc Yêu Vương cảm thấy mọi thứ đều sẽ chuyển biến tốt đẹp.

Dương Thiên Đông bày ra vẻ chúc mừng, nhưng trong lòng lại thầm khinh thường.

Chỉ vậy cũng muốn làm vương Đại Yến?

Ngươi xứng sao?

Nửa năm sau.

Thượng Quan Cầu Kiếm, Hoàng Cực Hạo trở lại Chân Vũ giáo.

Sau khi bị một kiếm của Hàn Tuyệt đánh bại, đạo tâm của Thượng Quan Cầu Kiếm thiếu chút nữa bị hủy. Vì củng cố đạo tâm, trên đường về hắn ta không ngừng khiêu chiến các tông môn tu chân, cải tạo lòng tin.

Sau khi tách khỏi Hoàng Cực Hạo, Thượng Quan Cầu Kiếm trở lại lầu các của bản thân mình, hắn ta đang muốn đẩy cửa vào.

Đúng lúc này, thiên khung kịch biến, xuất hiện một mảnh hào quang màu tím.

Kiếm bên hông Thượng Quan Cầu Kiếm lại bắt đầu chiến minh, chẳng qua lần này nó cũng không tự động ra khỏi vỏ.

Không chỉ hắn ta, toàn bộ kiếm tu Chân Vũ giáo đều gặp phải cảnh như thế, tất cả đều kinh hãi nhìn về phía kiếm của mình.

Lại tới!

Lần trước là có người lĩnh ngộ Vạn Cổ Kiếm Đạo, lần này thì sao?

'Thượng Quan Cầu Kiếm lập tức liên tưởng đến Hàn Tuyệt.

Chẳng lẽ tiền bối lại có lĩnh ngộ trên phương diện kiếm đạo?

'Thượng Quan Cầu Kiếm lộ ra nụ cười khổ.

So sánh với luân hồi tiền bối, hắn ta đúng là phàm nhân.

Không chỉ Chân Vũ giáo, kiếm của tất cả tông môn khắp thiên hạ đều đang chiến minh.

Bên kia.

Trên một đỉnh núi cao vút trong mây đỉnh, một nam tử mặc hắc bào đang hướng về phía đông đả tọa tu luyện, chung quanh đều là biển mây mênh mang.

Hắn ta bỗng mở mắt ra, chỉ thấy hai bên trái phải hắn ta có bốn thanh kiếm lơ lửng, tất cả đều đang chiến minh kịch liệt.

Hắc bào nam tử nhíu mày, lẩm bẩm nói: "Có người đang đốn ngộ kiếm ý... Ít nhất cũng là vạn cổ kiếm ý..."

Hắn ta lấy một lá bùa ra đặt trên mặt đất trước mặt, hai tay bắt đầu thi pháp, bốn thanh kiếm thay phiên rơi trên lá bùa, một điểm đã phân ra.

Mười hơi thở sau đó.

Trên lá bùa từ từ có bút tích hiện lên, cuối cùng hình thành hai chữ to hữu lực.

Luân hồi!

Sắc mặt hắc bào nam tử đầy ngưng trọng, lẩm bẩm nói: "Ý gì? Luân hồi là chỉ quy tắc thiên địa... Hay là chỉ một vị tu hành giả?"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play