Trương Tiểu Phương vui vẻ nói: “Chỉ cần là mẹ nấu thì con đều thích ăn.”
Cao Tố Lan: “Lúc nào cần thì mới biết đến mẹ à?”
Trương Tiểu Phương lắc đầu: “Chơi với mẹ không vui chút nào.” Sau đó lôi kéo Phương Kiếm Bình: “Chúng ta đi nhanh đi, không đợi bà ấy nữa.”
Phương Kiếm Bình cũng không dám kéo cô, liền vội vàng đuổi theo.
Chú chín không khỏi liếc mắt nhìn Tiểu Phương một cái, thấy cô đi nhanh như giống, hình như có vẻ hơi tức giận: “Không có việc gì chứ?”
Cao Tố Lan: “Con bé thì có việc gì đâu. Bị chị nói trúng rồi nên không biết trả lời lại sao mà thôi. Chúng ta cũng về nhà thôi, hôm nay thời tiết càng ngày càng lạnh rồi, có khi sắp có tuyết đấy.”
Vương Thu Hương tính toán ngày tháng một chút, hôm nay là mùng tám, trận tuyết đầu tiên của năm ngoái là vào khoảng 20 tháng 10, năm kia thì không có tuyết rơi, nhưng đến cuối tháng 10 thì cũng lạnh cóng rồi: “Nhanh lên.”
Cao Tố Lan ngẩng đầu nhìn ra bên ngoài, không nhìn thấy một ngôi sao nào trên bầu trời cả, cảm thấy đến đêm nay chắc thời tiết sẽ thay đổi.
Về đến nhà thì bà phải đi lấy chăn bông mới được.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play