Tự Ngọc sau một trận phát tiết điên cuồng, toàn bộ sức lực cũng như cảm xúc bị đè nén bấy lâu đều cạn sạch, cả người trở nên trống rỗng, thậm chí nàng cũng không hiểu rốt cuộc hắn đến đây là vì mục đích gì?
Nàng ngồi ngẩn ra một lúc lâu mới đứng dậy, chợt phát hiện sau màn giằng co vừa rồi, mình đã bước ra khỏi phạm vi cấm túc — kết giới giam giữ nàng… đã biến mất.
Kết giới do tiên giả lập ra, tiên lực càng mạnh thì kết giới càng kiên cố, tuyệt đối không thể tự nhiên biến mất — trừ khi người lập kết giới đã ngã xuống, hoặc tiên lực hoàn toàn mất sạch, thì mới có thể tiêu tan.
Tự Ngọc gần như không dám tin vào mắt mình, còn chưa kịp suy nghĩ cẩn thận thì Khinh Y từ ngoài chạy vào, mặt đầy lo lắng, “Ngọc Cơ! Không ai biết bệ hạ rốt cuộc đang ở đâu để tĩnh dưỡng, phải làm sao đây?”
Tự Ngọc nghe vậy, trong lòng lạnh buốt, chỉ cảm thấy toàn thân lạnh lẽo như rơi vào hầm băng.
Với tính cách của Thiên Đế, nếu không phải thực sự mất hết khí lực, tuyệt đối không đời nào buông bỏ việc triều chính. Ông luôn coi trọng quyền lực trên hết, sao có thể thật sự lui về nghỉ ngơi?
Chẳng lẽ tất cả những gì Cô Tung làm không chỉ đơn giản là để trả thù nàng?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT