“Tôi muốn…” Chưa nói hết câu, Lý Thanh Lê bỗng im bặt, ánh mắt nhanh chóng lóe lên một tia tinh quái, rồi lại mở miệng nói: “Cái tôi muốn nhiều lắm, vậy thì thế này, chỉ cần anh đưa cho tôi thứ gì khiến tôi vừa lòng, tôi sẽ nói cho anh biết, được không? Tôi dễ tính mà phải không?”
Phó Bạch không hề tỏ vẻ khó chịu, đôi mắt đen nhánh như mực khẽ động, sau đó trả lời: “Có thể.”
Giống như lần trước, Phó Bạch không nói thêm một lời nào, xoay người bỏ đi.
Nhìn theo bóng lưng Phó Bạch đi xa, Lý Thanh Lê trong lòng mang theo một tia vui sướng và chờ mong, không biết Phó Bạch sẽ mang thứ tốt gì đến để báo đáp ân cứu mạng của cô đây? Cô chính là vai phản diện cực phẩm, khó khăn lắm mới làm được một việc tốt, muốn một phần thưởng xứng đáng thì có quá đáng không nhỉ?
Lý Thanh Lê lẩm bẩm một bài hát rồi tiếp tục tuần tra trên cánh đồng.
“Đồ vật lộ, nam bắc đi, trên đầu gặp phải người cắn chó. Nhặt con chó lên đập gạch, lại bị gạch cắn tay. Con chuột ngậm mèo chạy, túi cõng con lừa đi…” (tui cũng kbt nu9 hát gì :))))
Giữa trưa, mặt trời càng lúc càng gay gắt, bóng người trên cánh đồng dần thưa thớt, ai nấy đều về nhà ăn cơm trưa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play