Ngô Thiên Nhân sợ chết khiếp, anh ta trơ mắt nhìn bộ sườn xám đó dần quấn chặt lấy anh ta, cùng lúc đó trên nóc tủ có thứ gì đó màu đen rớt xuống, đụng lên vai anh ta.
Là một mái tóc dài màu đen bốc mùi hôi như xác chết, cuốn chặt lấy cổ anh ta.
Không khí trong phổi càng lúc càng ít, mặt Ngô Thiên Nhân đỏ bừng do thiếu oxi. Đúng lúc này cửa tủ mở ra, gương mặt đầy máu của Lương Lượng ập vào mắt anh ta.
Cậu ta nhìn cảnh tượng trước mắt bằng ánh mắt hứng thú, khóe miệng cong lên đầy tà mị, nở nụ cười vui sướng khi thấy người gặp nạn.
“Mày… Sao mày lại hại tao?” Ngô Thiên Nhân đã sợ đến cùng cực nhưng anh ta vẫn muốn đối chất với Lương Lượng, ít nhất anh ta cũng được chết rõ ràng.
Nhưng tiếng cười của Lương Lượng càng lúc càng điên cuồng: “Em không có hại anh, Ngô thiếu. Em đang giúp anh.”
Cậu ta cố ý kéo dài âm cuối giống như mấy lão tiền bối nhưng Ngô Thiên Nhân không còn sức quan tâm. Tóc quấn chặt lên cổ anh ta, bộ sườn xám đó cùng đã bò lên tới ngực anh ta.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play