Mì thịt kho làm cũng không khó, chỉ cần chuẩn bị tốt thịt kho cùng nước chấm và nấu chín mì trước đến lúc đó chỉ cần bỏ trộn đều là có thể bưng ra cho khách.
Càng nghĩ Tô Vi Vi càng cảm thấy chủ ý này rất tốt “Chị, đến lúc đó bán được một chén mì thịt kho sẽ chia cho chị năm mao tiền.”
Mẹ Tô:...
Con nhóc chết tiệt này rất biết tự chủ trương.
...
Quán nướng Tô gia ngày hôm sau liền khai trương.
Bếp lò đã sớm tìm người làm tốt, lại chuẩn bị thêm mấy bộ bàn nhỏ và ghế liền, quán nướng lập tức có thể khai trương.
Thịt xiên được nướng trên than, rải thêm gia vị hương thơm nồng đậm lan tỏa ra xung quanh lập tức hấp dẫn rất nhiều người.
Hiện tại sinh hoạt của mọi người vừa lúc mới tốt lên, mọi người đều rất thích ăn thịt.
Đặc biệt là khi dầu trên thịt chảy xuống than, phát ra tiếng xèo xèo càng tỏa ra mùi thịt nướng mê người.
Khiến cho người ở chợ đêm đều nhịn không được mà không ngừng nuốt nước miếng.
“Ông chủ, thịt này bán thế nào?”
Cuối cùng cũng có người không chịu nổi hương thơm dụ hoặc mà tiến lên hỏi.
Ba Tô đang nướng thịt hơi há miệng không biết trả lời như thế nào, Tô Vi Vị lập tức mỉm cười đi tới.
“Chú, thịt nhà cháu nướng là lạc mỡ đan xen còn dùng thêm gia vị bí chế, một xiên chỉ cần năm mao tiền thôi ạ, mua mấy xiên que nướng lại uống thêm một chai bia ướp lạnh sẽ vô cùng thoải mái nha.”
Bia là Tô Vi Vi cố ý kêu ba Tô mua đặt trong giếng nước, lúc lấy ra vô cùng mát lạnh.
Năm mao một xiên?
Có hơi đắt.
Nhưng thật là thơm quá.
Người đàn ông trung niên cẩn thận lấy ra một đồng tiền.
“Trước tiên cho tôi hai xiên, nếm thử xem sao đã.”
“Được ạ!”
Tô Vi Vi nhận tiền, săn sóc hỏi thêm: “ Chú có muốn thêm cay không ạ?”
“Thêm, cho thêm cay một chút”
Lọ ớt trong tay ba Tô khẽ lắc thêm hai cái.
Nhận được que nướng, người đàn ông trung niên cắn một ngụm, nhìn theo động tác của ông thế nhưng không ít người vây xung quanh đều theo đó làm động tác nuốt xuống.
Sau đó liền nhìn thấy người đàn ông trung niên hai mắt sáng lên tốc độ nhai nuốt đều nhanh hơn vài lần.
Hai xiên thịt nhanh chóng bị ăn hết.
“Ăn ngon, cho tôi thêm mười xiên, thêm một chai bia, xiên nướng nhà các người thật sự rất ngon cũng đủ cay.”
Người đàn ông trung niên trước tiên ngồi xuống bàn nhỏ, uống một ngụm bia mát lạnh lại ăn một ngụm đồ nướng, phải nói là rất thích ý.
Tô Vi Vi lập tức chạy vào trong nhà bưng ra một phần mì thịt kho.
“Chú, ngài là vị khách đầu tiên của nhà chúng cháu vậy nên phần mì thịt kho này tặng cho ngài, nếu ăn ngon thì thường xuyên đến ủng hộ nhé.”
Người đàn ông trung niên không nghĩ còn có chuyện tốt như vậy, vốn muốn nói ông đã ăn cơm trưa rồi.
Nhưng bát mì thịt kho này, nhìn qua rất mê người nha.
Ăn một miếng… Căn bản là không thể dừng lại được nữa!
Có người đàn ông trung niên làm mẫu sinh ý của quán nướng lập tức hỏa bạo, công việc lập tức lu bù không ngớt.
“Cho tôi hai xiên”
“Cho tôi mười xiên”
“Hai mươi xiên thêm bốn chai bia”
“Mì thịt kho kia bán thế nào? Cũng cho tôi một bát!”
Quán nướng nho nhỏ, rất nhanh đã đầy bàn, bên ngoài còn một hàng dài người đứng chờ, có người nhịn không được, trực tiếp mua xong liền đứng ở ven đường ăn, còn có người mua một suất xiên nướng, vừa ăn vừa đi dạo chợ đêm.
Đi một vòng vừa đủ ăn hết, tiêu hóa cũng xong, lại quay về gọi thêm một suất nữa để thưởng thức.
Ba Tô nướng thịt vội không kịp thở, mẹ Tô cùng Tô Vi Vi thay phiên chạy bàn đưa que nướng đến mức chân không chạm đất, bên chỗ Tô Mạn Mạn càng là bận không thể tả.
Chờ đến 10 giờ đêm, tất cả đống thịt ban ngày Tô Vi Vi chuẩn bị đều gần như đã bán hết, chỗ bia nhập vào cũng không biết đã khui lốc mới bao nhiêu lần, thịt kho thì từ sớm đã cháy hàng không còn lại gì.
Chờ tới khi khách ăn còn chưa đã thèm rời đi hết thì một nhà Tô gia mới kéo thân thể mệt mỏi lục tục thu dọn bàn ghế, sau đó nhìn chằm chằm Tô Vi Vi đếm tiền.
“Một trăm, hai trăm, ba trăm…. Tối hôm nay chúng ta kiếm được 1839 đồng.”
“Mua thịt mất 300 đồng, một chai bia là 1,2 đồng, tối nay bán hết 120 chai, tổng 144 đồng, thịt kho mất 120 đồng. Vậy tồng tiền bỏ ra là 564 đồng, tính thêm gia vị linh tinh coi như hết 600 đồng. Còn lại chúng ta lời —- 1239 đồng.”
Tô Vi Vi nhanh chóng tính toán, ba Tô mẹ Tô nhìn đống tiền trước mắt, cả người choáng váng.
“Một buổi tối của chúng ta kiếm được tận hơn 1000 đồng?”
“Thật sự nhiều như vậy sao? Con gái, con có tính sai không?”
Tô Vi Vi bỏ sổ sách xuống, nhướn mày kiêu ngạo: “Đương nhiên không sai, mấy phép tính này học sinh tiểu học còn tính được, ba, mẹ, hai người thấy chủ ý bán thịt nướng của con không tồi chứ?”
Mẹ Tô gật đầu liên tục, trong mắt đều biến thành hình tiền.
“Không sai không sai, Vi Vi chính là tiểu phúc tinh của nhà chúng ta.”
Lúc này, cho dù Tô Vi Vi nói cái gì, khả năng mẹ Tô đều sẽ chỉ gật đầu, tung hô Vi Vi là nhất đi.
“Vậy…. có phải chúng ta nên mở rộng quy mô không?”
“Đúng đúng, Vi Vi con nói…. Hả? Cái gì cơ?”
Mẹ Tô đột nhiên ngẩng đầu.
Đứa nhỏ này hình như mỗi ngày lại ra một ý tưởng thì phải?
“Thì là mở rộng quy mô đó mẹ. Mẹ xem, tối hôm nay chúng ta kiếm được nhiều như vậy, nhiều người còn ăn chưa đã thèm, chẳng lẽ tiền dâng tới cửa mẹ tính không cầm sao? Chúng ta có thể mua thêm bàn ghế, mở rộng quán ăn, lại thêm một vài món mới, khẳng định sẽ càng thu được nhiều khách đến.”
Chỉ dùng một sản phẩm đánh vào thị trường, về sau muốn cạnh tranh ưu thế, hoặc là có điểm vượt trội hơn, hoặc là phải đa dạng hóa sản phẩm.
Thịt nướng này, muốn cạnh tranh theo kiểu vượt trội hơn hoàn toàn không có khả năng, chỉ có thể tăng thêm một vài loại mặt hàng khác bán cùng, như vậy mới có thể tận dụng triệt để, càng kiếm về được nhiều tiền.
Ví dụ như thịt heo nướng quá đơn điệu, có thể dùng thịt bò, thịt dê, phần gân, cánh gà, chân gà đều thử nướng một lần xem sao.
Còn có thế thêm một chút rau củ gì đó chống ngán, làm nộm dưa chuột, đậu tương đậu phộng ăn kèm gì đó, đều là đồ quán nướng chuẩn bị sẵn.
Tô Vi Vi nhớ tới kiếp trước nửa đêm đi ăn thịt nướng cùng bạn tám chuyện xuyên đêm, nước miếng lập tức tràn ra.
“Nhưng…. nhưng chúng ta lo được hết sao? Quá nhiều việc.”
Mẹ Tô có chút dao động, nhưng mà …..
Hôm nay bọn họ làm không kịp thở, nếu giống như con gái nói mở rộng quy mô gì đó, đa dạng phát triển gì đó, cả nhà Tô gia căn bản sẽ lo không xong, bởi vì quá nhiều thứ phải làm.
“Nếu như làm không kịp, vậy thì kiếm người tới giúp thôi.”
Tô Vi Vi nhẹ giọng nói.
“Hai anh họ Hướng Đông, Hướng Tây không phải đang làm công ở trấn bên sao, chúng ta kêu họ về làm, có trả lương như thường, thỉnh thoảng còn có thể chỉ bảo một chút, như vậy bọn họ vừa có tiền, còn không phải đi xa nhà, cũng không sợ có người ăn hiếp bắt nạt.”
Nhà bà ngoại Tô Vi Vi đông con, phía trên mẹ Tô có ba anh trai, phía dưới có một em trai, cũng chỉ có mình bà là con gái.
Nhà bác cả có hai đứa con, đứa lớn tên Chu Hướng Đông 21 tuổi, đứa nhỏ Chu Hướng Tây 19 tuổi, đều không học đại học, tốt nghiệp cao trung xong là đi làm công cho người ta.
Đời trước, hai người anh này đều rất thương Tô Vi Vi, mỗi năm ăn Tết về nhà đều mua rất nhiều đồ ăn ngon cho cô.
Sống lại một lần, đương nhiên Tô Vi Vi muốn bọn họ sống tốt hơn một chút, đầu tiên là mở quán nướng, tích cóp chút tiền vốn, sau đó xem hai anh họ thích cái gì, dùng ánh mắt của 20 năm sau chỉ điểm bọn họ một chút, để họ mở ra một cuộc đời mới.
Mẹ Tô thật sự có chút bị thuyết phục.
Tô Vi Vi nói không sai, để hai đứa cháu trai đến làm bên cạnh bà, bà còn không thể chiếu cố sao?
So với việc hai đứa đi làm công xa thì nhìn thế nào cũng thấy tốt hơn.
Sáng sớm hôm sau, mẹ Tô lập tức gọi cho hai anh em Chu Hướng Đông, Chu Hướng Tây, còn cẩn thận gọi điện về nhà, cùng anh cả tâm sự nửa ngày trời.
Gọi điện xong, mẹ Tô vui vẻ tuyên bố.
“Chiều nay Hướng Đông, Hướng Tây sẽ đến đây, cũng ở lại luôn, Vi Vi con dọn phòng mình một chút cho hai anh ở, sau đó sang ở cùng với Mạn Mạn biết chưa.”
Tô Vi Vi:...
Đột nhiên có chút hối hận.
Khó khăn lắm cô mới có được phòng riêng cho mình, kết quả mới ở có hai ngày, đã phải vội chia xa.
……
Buổi chiều, Tô Vi Vi đang cùng chị xiên thịt dưới gốc cây hòe già, cửa viện bị bên ngoài đẩy ra, ba Tô đi vào, đằng sau là hai thanh niên.
Người đi trước cao cao cắt đầu đinh, da hơi ngăm là anh họ Chu Hướng Đông, người đi sau cắt kiểu đầu Quách Phú Thành đang cười hề hề là anh họ Chu Hướng Tây.
“Vi Vi, nghe chú nói em bây giờ đã thành tiểu phú bà, lợi hại, lợi hại lắm.”
Chu Hướng Tây tiện hề hề thò qua, trong đám anh em họ, mặc dù Chu Hướng Tây lớn hơn Tô Vi Vi sáu bảy tuổi, nhưng cố tình anh lại thích nhất tiểu đậu đinh này.
Trên đường nghe thấy chú bảo nhà mới là Tô Vi Vi đề nghị nên mới mua, ý tưởng mở quán thịt nướng BBQ gì đó cũng là Tô Vi Vi nghĩ ra, nên anh vừa nhìn thấy tiểu đậu đinh liền nhịn không được muốn trêu ghẹo một chút.
“Nửa năm không gặp, thật lợi hại đó.”
“Em vẫn luôn rất lợi hại có được không?”
Tô Vi Vi không chút khách sáo nhận lời khen.
“Về sau cứ đi theo chị gái ta, đảm bảo cho các người ăn sung mặc sướng.”
“Bang!”
Tô Vi Vi còn đang đắc ý cười thì bị bàn tay chụp trên đỉnh đầu đến sửng sốt.
“Còn ăn sung mặc sướng, Tô Vi Vi con giỏi rồi đúng không, có muốn bà già này quỳ xuống cảm tạ ân đức của con luôn không?”
Bàn tay gõ đầu Tô Vi Vi rút về, mẹ Tô vừa rồi còn xụ mặt mắng con gái quay đầu nhìn hai đứa cháu đã nở nụ cười tươi như hoa.
“Hướng Đông Hướng Tây đến rồi sao, trên đường đi có mệt hay không, cô làm cho mấy đứa chén mì trộn tương, đến đây ăn một chút đỡ đói.”
Tô Vi Vi:.....Cho nên tình yêu rồi sẽ biến mất, phải không?
……
Có hai anh họ gia nhập, bàn ghế quán nướng chẳng những tăng lên gấp đôi, mà để thu hút thêm nhiều khách hàng, các loại thịt nướng cũng đa dạng lên.
Cuối buổi tính sổ, một ngày thu được về tận 3682 đồng, tiền lãi được tận 2500 đồng.
Một tối kiếm lời 2500 đồng.
Vậy chẳng phải một tháng sẽ kiếm được 7 vạn 5?
Mẹ Tô nghe được kết luận này, thiếu chút nữa phải uống thuốc trợ tim.
Tô Vi Vi nhìn con số này, cũng có chút khiếp sợ.
Quả nhiên kiếm tiền thật là tốt.
Có cảm giác khoảng cách cô mua thêm phòng lại tiến nhanh thêm một bước rồi.