Sau bữa cơm tối, đoàn người của Hạ Hiểu Phong rời khỏi Lạc gia lâu.
Bóng đêm dày đặc như mực, Thẩm Trạm ngoảnh đầu lại nhìn. Dưới ánh đèn đường mờ mờ, mặt tiền nho nhỏ kia đã không còn nhìn thấy rõ, rèm cửa dày nặng che lấp ánh đèn ấm áp bên trong.
Một cơn gió lạnh lướt qua, Thẩm Trạm bỗng có cảm giác tất cả những gì vừa xảy ra chỉ là một giấc mộng – như thể tất cả chỉ là cảnh tượng trong mơ do chính anh tưởng tượng ra.
“Ngày mai dọn đồ về nhà thôi.”
“Đạo diễn cho chúng ta nghỉ, còn bản thân lại phải tiếp tục bận rộn thêm một thời gian nữa.”
“Tiếc là nghỉ Tết rồi phải về quê, nếu không ở lại thành phố điện ảnh này, thật sự muốn đến đó ăn cơm mỗi ngày.”
“Vé tàu mua hết cả chưa?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play