Minh Mỹ cảm thấy, cái thằng Tô Kim Lai này theo tới có thể là không có ý tốt gì, rốt cuộc hai nhà bọn họ cũng không lui tới nỗi gì. Nó lén lút đi theo, nếu mà bảo là có lòng tốt, ai tin nổi chứ. Cô nhanh chóng lén nói với Triệu Quế Hoa: “Mẹ, Tô Kim Lai kìa.”
Triệu Quế Hoa: “Không cần để ý đến nó, không có việc gì.”
Bà lại nghĩ một chút, nói: “Để ý kỹ túi tièn.”
Minh Mỹ lập tức nghiêm mặt nói: “Dạ.”
Thằng mất nết này khi còn nhỏ chính là thằng trộm ranh, hiện tại ấy à, khó mà nói. Nhưng cẩn thận một chút luôn không có sai.
Triệu Quế Hoa nhìn lướt qua hướng Tô Kim Lai, liền thấy thằng này thật là lấm la lấm lét, bạn nói thanh niên trai tráng, vẻ ngoài cũng không kém, quần áo mặc cũng đẹp, nhưng nhìn sao cũng không ra người tốt đứng đắn thế.
Thật là mặc long bào vào đều không ra Thái Tử, nhìn là biét không phải cái thứ gì tốt cả.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play