Mới nghĩ thế liền nghe thấy Triệu Quế Hoa lại tính cho mọi người: “Nếu mọi người cảm thấy đắt, thì cẩn thận ngẫm lại chính mình có thể mặc bao lâu, chúng ta giả sử một cái quần này là 30 đồng tiền. Một năm thì có 365 ngày, mọi người mặc 300 ngày. Bình quân ra thì một ngày mới một hào thôi. Nếu mọi người mặc mười năm, một ngày bình quân ra mới một xu thôi. Hơn nữa, đây vẫn là tính theo việc mọi người một năm mặc có 300 ngày, nếu mặc càng nhiều, thì càng đáng giá. Một cái quần mặc mười năm, cũng rất bình thường chứ. Một ngày một xu, đủ làm gì đâu!”
Mọi người gật đầu.
Mọi người hiện tại vẫn sống trong thời đại mới ba năm cũ ba năm, khâu khâu vá vá lại ba năm đó.
Mọi người cảm thấy bà thím này tính có vẻ đúng nha, một ngày tính ra chỉ một xu, có khác gì không mất tiền đâu? Một ngày ăn ít đi một cái kẹo mà thôi.
“Được, thím lấy cho cháu hai chiếc, cháu muốn hai chiếc màu hồng nhạt, đều là size lớn.” Một cậu thanh niên mở miệng.
Cậu thanh niên bên cạnh kinh ngạc: “Cậu là đàn ông lại muốn màu hồng phấn? Cậu không phải mua cho mình à?”
“Tôi thích thế đấy, ai nói đàn ông thì không thể mặc màu hồng phấn? Đàn ông chân chính là có gan mặc hồng phấn! Tôi muốn lấy màu hồng phấn! Tôi muốn lấy hai chiếc để thay nhau mặc.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT