Hai mẹ con ở trong sân lẩm nhẩm lầm nhầm, thật nhiều người đều nhìn lén đó.
Kim Lai ghé vào trên cửa sổ, hừ lạnh: “Mẹ cũng không phải người tốt, thế mà nghe theo Đồng Lai châm ngòi loạn lên.”
Ngân Lai tan tầm trở về cũng ngồi trước máy may, nhà bọn họ cũng ăn mặc cần kiệm mua một chiếu máy may, Ngân Lai và Vương Hương Tú có đôi khi sẽ ở nhà làm một ít việc vặt, trợ cấp gia đình một chút. Nó thật sự bận, không muốn nghe anh cả nó khoe khoang lại lẩm nhẩm, rồi lảm nhảm vô nghĩa luôn.
Nó hừ lạnh nói: “Nếu anh không thích nghe thì anh đi ra ngoài tìm một công việc tử tế đi.”
Tô Kim Lai đắc ý: “Mày có ý tứ gì hả? Dù anh mày không có công tác, anh mày cũng vẫn có tiền.”
Hắn là đàn ông cỡ này sao có thể thiếu tiền chứ? Không có khả năng nha.
Nhưng Ngân Lai cũng chả thèm ngẩng đầu, nói: “Anh có tiền cũng chưa cho chúng ta, có cần ở trước mặt chúng ta khoe khoang không? Anh có tiền mà vẫn ăn của nhà dùng của nhà uống của nhà?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play