Triệu Quế Hoa không hiểu mấy thứ nghệ thuật này, nhưng bà cảm thấy thằng nhỏ này đời trước đều có thể đi phòng thu âm làm trợ lý. Đời này đi làm diễn viên cũng có thể được chứ. Tính ra không phải là giống nhau à?
Lời này đừng để ông lão Lam biết, nếu để Lam Tứ Hải biết, cần phải nghiêm túc nói một câu chả giống nhau tí nào, hoàn hoàn toàn toàn không hề giống gì nhé, nhưng hiện tại tìm mọi cách đẻ đứa nhỏ có thể thi đậu đại học, được đi đọc sách, Triệu Quế Hoa vẫn rất kiên định: “Dù sao hiện tại cháu cố mà học, sau này tốt nghiệp đại học cháu được phân phối về đơn vị công tác, có thế nào thì cũng khá hơn tốt nghiệp trung học cấp 3 nhiều.”
Hổ Đầu yên lặng gật đầu.
Người trong nhà là vì tương lai của nó, nó cũng hiểu.
Triệu Quế Hoa: “Được rồi, mau ăn cơm.”
Nhà bà có điều kiện tốt, đứa nhỏ ngược lại không có sức nỗ lực lắm, như là Đồng Lai. Đứa nhỏ này không có gì để trông cậy vào, biết đọc sách là đường ra duy nhất của mình, người ta liền có sức ganh đua lắm. Tuy đời trước Triệu Quế Hoa chướng mắt Đồng Lai. Nhưng đời này vẫn thật sự thích nó.
Ngân Lai và Hổ Đầu tương đối giống nhau, không phải đứa nhỏ có năng lực lắm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play