Con người ấy mà, ít nhiều đều có chút sở thích khác người đúng không.
Mấy bà lão tò mò ngồi xổm dưới cửa sổ nghe lén, mười phần khó hiểu không biết có phải Hồ Tuệ Tuệ đang nói ngược hay không, còn đang buồn bực đây, liền nhìn thấy một đôi dép lê xuất hiện ở trước mặt bọn họ, vừa nhấc đầu, ôi trời, cũng không phải ai khác, đúng là Tô Kim Lai.
Tô Kim Lai đen mặt nói: “Mấy bà già này, các người có phải có bệnh hay không hả? Đang ngồi dưới cửa sổ nhà tôi nghe lén đúng không? Các người cho rằng tôi là loại dễ bắt nạt à? Không có ai làm như các người thế đâu, một đám có thể có chút tố chất hay không hả? Tô Kim Lai tôi đây là người để cho các người tùy tiện nhìn trộm nghe lén à? Lại để tôi thấy các người ở chỗ này ngó ngó nghiêng nghiêng, tôi liền vặn gãy cổ mấy người.”
Bà già Chu ngạnh cổ muốn phản bác, Triệu Quế Hoa nhanh chóng ngăn người ta lại, chuyện này vốn dĩ chính là bọn họ làm không đúng.
Bà nhanh chóng nói: “Kim Lai, là chúng tôi không tốt, rất xin lỗi à.”
Túm một chuỗi bà lão, nhanh chóng bỏ chạy.
Tô Kim Lai kiêu ngạo vênh mặt lên, nói: “Coi như mấy người thức thời.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play