Bà nói: “Có khả năng tôi là người trời sinh đã tương khắc với những kẻ phạm tội đó, bọn họ luôn có thể đụng vào tay tôi, nhưng mà tôi cảm thấy Phạm Kiến Quốc là kẻ rất ác liệt. Hắn không che mặt, thật ra lúc bị hắn bắt cóc ấy, nhìn trạng thái của hắn, tôi có cảm giác, cảm giác là hắn không định buông tha tôi đâu. Các cậu nghĩ xem, tôi là một người xa lạ, nếu thật sự không có ai đi toàn thôn tìm tôi, tôi bị hại cũng sẽ không có ai biết.”
“Cái này chúng tôi sẽ điều tra kỹ càng tỉ mỉ, ngài yên tâm, nhất định cho ngài một công đạo.”
Triệu Quế Hoa gật đầu.
Triệu Quế Hoa chính là rất tin tưởng đồng chí công an, rốt cuộc, cho tới nay bà tiếp xúc các đồng chí như vậy, đều là người rất tốt.
Cậu công an trẻ vừa công tác không bao lâu, thật ra còn mới lạ, nhưng đồng chí công an lớn tuổi lại rất tán đồng ý tưởng cyar Triệu Quế Hoa, bọn họ tuy rằng là đồn công an cơ sở, nhưng cũng đã tiếp xúc vài vụ án. Đều là như vậy, cướp bóc không che mặt, cơ bản đều là không muốn cho người bị hại sống.
Không trách Triệu Quế Hoa suy đoán như vậy, thật ra ông ấy cũng suy đoán như thế.
Còn về cái thằng Phạm Kiến Quốc cố cãi chính mình không phải cướp bóc, cái này ông ấy cũng không tin. Công việc của đồn công an cơ sở bọn họ cũng không hề nhẹ nhàng hơn đồn công an trong thành. Mà một ít phần tử nguy hiểm thuộc khu này, bọn họ cũng đều là có ghi chép, như là cái thằng Phạm Kiến Quốc này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play