Chuyện khác ấy à, đều để nói sau đi.
Trong số những người này, Hà Lan luống cuống nhất, trước kia khi cô ấy còn chưa có gả chồng, trong nhà điều kiện tốt, những việc này có người xử lý, tóm lại không cần cô ấy làm. Sau lại gả cho người ta, cuộc sống quả thực là nước sôi lửa bỏng, mùa đông phân chia lương thực phân chia cải thảo là thống nhất, cái này người nhà họ Phạm sẽ không để cô ấy sờ chạm vào, sợ cô ấy lén lút giấu đồ vật. Mà trong nhà thỉnh thoảng để ý nhiều một chút, đó chính là một chút đất phần trăm làm vườn rau của nhà mình. Căn bản không có lựa chọn mua cái gì. Cho nên Hà Lan thật đúng là không biết làm sao bây giờ.
Những việc này cũng không thể tất cả đều giao cho Bạch Phấn Đấu chứ? Hắn vốn dĩ đi làm đã rất mệt.
Bạch Phấn Đấu: “Không có việc gì, trong nhà có anh đây. Những việc này đều là việc nhỏ, để anh làm cũng không gì. Nói thêm đàn ông nhà ai không làm mấy cái đó.”
Hà Lan: “Vậy cũng không thể đều để anh làm tất.”
Dừng một chút, cô ấy nói: “Nếu không để em hỏi thím Triệu một chút.”
Đừng thấy bà Vương là quản viện, nhưng là Hà Lan có việc càng thích đi tìm bà Triệu, mọi người đều ở tiền viện cũng tiện hơn không ít.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT