Mụ già nhà họ Vưu rón ra rón rén đi vào viện số 44, cả cái khu này của bọn họ các sân cơ bản đều có bố cục giống nhau, mụ ta cũng quen cửa quen nẻo. Mụ ta đẩy cửa lớn, quả nhiên, cũng không khóa cửa.
Hiện tại hiếm khi có sân nào khóa cổng lớn, mụ cảm thấy bản thân tính kế thật là mười phần anh minh, nhẹ nhàng vào sân, trong viện cực kỳ an tĩnh, giờ này đã là đêm hôm khuya khoắt, nếu bảo có người còn ở trong viện lắc lư, đó là tuyệt đối không thể.
Mụ ta vỗ vỗ ngực, cảm thấy không lo lắng chút nào.
Mụ nhìn bốn phía chung quanh một vòng, tìm được vị trí nhà họ Trang, nhưng ngoài cửa sổ nhà họ Trang không phơi quần áo gì, mụ hơi hơi nhíu mày, trong lòng có chút không vui. Nhưng mà cũng may, mụ cũng không hoàn toàn nhất định phải trộm được quần áo nhà họ Trang, tầm mắt mụ dừng ở cây gậy trúc phơi quần áo trong viện, đây là nhà Vương Hương Tú phơi lên.
Trong viện phơi quần áo cùa đứa nhỏ, đứa nhỏ mặc quần áo quá phá phách, có thể nhìn thấy mặt trên toàn mụn vá lớn, mụ già nhà họ Vưu hừ một tiếng, túm lấy quần áo, cầm quần áo nhét vào trong lồng ngực mình. Tuy rằng đã trộm được quần áo, nhưng cũng không thỏa mãn, rất nhanh đi về hậu viện, không nghĩ tới quần áo phơi ở hậu viện càng ít.
Chỉ có hai cái quần xà lỏn phơi ở trong sân, mụ không chút do dự, kéo một cái liền thu vào trong lồng ngực.
tầm mắt mụ già nhà họ Vưu, dừng ở mấy con gà trong viện, phải biết rằng, bởi vì phong trào học theo ở khu này, hầu như mỗi nhà đều nuôi hai con gà. Chỉ có nhà mụ, bởi vì không phân phối được chuyệb ai phải làm việc ai được ăn trứng, cho nên vẫn luôn không nuôi gà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play