Chuyện của nhà họ Phạm, mọi người trong đại viện ở xa nên không biết.
Nhưng không ảnh hưởng tới tâm tình tốt của Bạch Phấn Đấu, rốt cuộc, hôm nay hắn không hề là đi lại mất công, nổn pháo cho mụ già họ Phạm rơi vào hố phân, đã đủ để hắn vui vẻ. Niềm vui của con người đôi khi chính là đơn giản như vậy. Bạch Phấn Đấu tinh thần phấn chấn, rất kiêu ngạo.
Hà Lan cũng tươi cười, chỉ cảm thấy vui vẻ.
Cô ấy cứ vui vẻ là muốn chút việc để làm, chạng vạng giữa mùa hè, mỗi người đều nấu cơm hoặc hóng gió, cô ấy thì đi lau cửa kính.
vài nam đồng chí trong viện đều hâm mộ nhìn về phía Bạch Phấn Đấu, thằng này rõ ràng chả ra gì, còn không phải đàn ông, nhưng mệnh vẫn tốt số. Ngoại hình Hà Lan khá tốt, con người thì cần mẫn, bạn nhìn đi, mọi người đều đang tán gẫu đó…. Chỉ có Hà Lan là nghiêm túc làm việc.
Bạch Phấn Đấu cũng cảm thấy tâm tình đặc biệt vui sướng, hắn đắc ý nhìn thoáng qua Chu Quần, lại đắc ý nhìn thoáng qua anh em nhà họ Trang, cảm thấy chính mình là người đàn ông hạnh phúc nhất trong cái viện này. Vợ của bọn họ không tốt bằng vợ hắn.
Hắn kiêu ngạo vênh cằm lên, rất là khoái chí.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT