Zombie Nhỏ Sợ Hãi Xã Hội Bị Bắt Ra Cửa

Chương 17 OAN NHƯ THỊ MẦU


1 tháng

trướctiếp

Tiểu Phúc oan như thị mầu, nó là một con chó thích sạch sẽ!

Nhưng hình dáng của miếng thịt mềm thôi thối rơi xuống sàn lại có chút giống với thứ mà Lâm An từng nhìn thấy trong nhà vệ sinh.

Lâm An hai mắt đỏ hoe, đầu óc choáng váng tê dại, cuối cùng cũng khôi phục lại trạng thái chậm chạp như thường lệ.

Khiển trách con chó dám đi đại tiểu tiện bừa bãi trong nhà rồi đưa mắt nhìn miếng thịt đỏ khổng lồ bên ngoài cửa sổ.

Nhà của Lâm An ở tầng ba, tang thi kia không có bò lên, mà do nó cao tầm khoảng bảy tám mét, thứ dính vào cửa kính là phần trên cùng của nó.

Miếng thịt đỏ dính trên cửa sổ không đồng đều, không ngừng nhúc nhích, một phần nhỏ bị trôi xuống cống cũng không có ảnh hưởng gì, nó thậm chí còn cố gắng chui vào qua khe hở.

Lâm An trợn tròn mắt kinh ngạc, sau đó nhìn đầu con chó đang ẩn nấp giữa hai chân mình, liền tránh sang một bên để tránh con chó.

Tiểu Phúc:? ? ?

Thẩm Tu Trạch không hiểu được gió đục mây vần trong mắt giữa Tiểu Phúc với Lâm An, nhưng hiển nhiên cách này không thể tiêu diệt được con tang thi bên ngoài.

(*Gió giục mây vần 风起云涌nổi lên mạnh mẽ; cuồn cuộn; dâng lên ào ạt; ào ào vũ bão. Đại loại là một người chê một đứa phản đối.)

Từ tận thế đến nay, dù đã giết vô số tang thi nhưng anh chỉ nhìn thấy loại tang thi này đúng được một lần.

Tang thi dung hợp hình dáng như một vũng thịt nát, chỉ cần bao phủ thân nó lên con người là có thể cắn nuốt, càng ăn càng lớn. Hơn nữa, nó thậm chí có thể biến thành những người nó từng ăn thịt để tránh các cuộc tấn công hoặc mê hoặc kẻ thù.

Tang thi dung hợp lần trước, lúc đầu là do một cường giả đối phó, tuy nhiên, con tang thi này đã nặn đống thịt nát của nó thành người nhà của dị năng giả kia, người nọ cho rằng thành viên trong gia đình chỉ bị bắt chứ chưa chết, nên lúc tấn công không dám ra đòn chí mạng, cuối cùng bị con tang thi này cắn nuốt.

Tang thi dung hợp có kích thước khổng lồ, nhưng chỉ cần bản thể bị tiêu diệt hoàn toàn thì phần còn lại chỉ là một đống thịt nhầy vô dụng.

(*noted: Con tang thi này mấy bồ cứ tưởng tượng như Blobby trong hoạt hình Khách sạn huyền bí á, đương nhiên trong này là gớm hơn nhiều.)

Miếng thịt cố gắng chui qua khe hở trên cửa sổ lần nữa nhưng mỗi lần chui vào được một chút đều bị nước cuốn đi, xả xuống cống.

Có thể thấy được, zombie nhỏ này rất ghét loại đồng loại này của mình.

Thẩm Tu Trạch nhìn buồn cười, nhưng nếu không ra ngoài giết tang thi, nếu bản thể bị cuốn vào cống, anh cũng không có năng lực xuống cống tìm kiếm. ( truyện trên app T Y T )

Vẫn là tốc chiến tốc thắng đi.

Xuống dưới lầu, Thẩm Tu Trạch đứng ở dưới nhìn lên, trong cái đống thịt bầy nhầy này mơ hồ có thể nhìn thấy một ít tóc, tứ chi của con người như bị xay nát rồi trộn lại nhìn gớm chết đi được, mà hình thể to như núi của nó càng đáng sợ hơn, dễ khiến cho người ta phải chùn bước.

Phát hiện ra nhân loại đang đứng gần mình, đống thịt run lên, lao về phía Thẩm Tu Trạch, thân hình áp đảo gần như có thể nhấn chìm nhân loại nhỏ bé trên mặt đất trong nháy mắt.

Thẩm Tu Trạch vẫn đứng yên, trong khoảnh khắc thịt bao phủ anh từ phía trên, một tia sáng bóng đem thân thể khổng lồ của con tang thi xẻ làm hai.

Anh vẫn đứng đó, nhưng trong tay xuất hiện thêm một thanh đao, lưỡi đao màu đen mặt trên có những đốm xanh không đều nhau. -Đón đọc chương mới tại app TYT 

Hành động này chọc giận con tang thi, hai đống thịt vặn vẹo hợp lại lao về phía Thẩm Tu Trạch.

“Trí nhớ của mày đúng y như cá vàng.” Anh vung đao, khui lưỡi đao sắp đụng tới đống thịt, nó nhanh chóng tách ra, lưỡi đao vung xuống thì lại nhanh chóng hợp lại.

Tốc độ phản ứng của con tang thi này rất nhanh, nhưng trong giây tiếp theo, hai đống thịt nát bị chém ngang từ phía sau.

Một thanh đao xuất hiện trong không khí phía sau miếng thịt, giống y như cái trong tay Thẩm Tu Trạch, sau đó thanh đao trên không như có chỉ dẫn bay thẳng về phía Thẩm Tu Trạch.

Giơ tay nhận lấy, hợp hai con dao thành một, Thẩm Tu Trạch nhìn đống thịt bị xẻ làm bốn, cười cười: “Tao chưa nói mình không chỉ có một thanh đao đâu nhỉ?” Bốn vũng thịt trên mặt đất không còn tấn công anh nữa mà vặn vẹo không ngừng nhô lên rồi biến thành bốn người, chân vẫn còn dính thịt nhưng phía trên lại giống hệt người bình thường, trần như nhộng đưa tay về phía Thẩm Tu Trạch.

“Cứu mạng~”

“Cứu tôi với, tôi không muốn chết!”

“Mẹ còn đang đợi tôi, tôi không thể chết được.”

“Xin hãy cứu chúng tôi.”

Một đứa nhỏ, một phụ nữ và hai người đàn ông, vẻ mặt của họ vô cùng sinh động, chứa đựng đau khổ, sợ hãi kèm tuyệt vọng lên đến tột độ, trong đó có đứa trẻ bảy, tám tuổi đang không ngừng khóc kêu cứu nếu không để ý phần chân của họ thì không ai có thể ra tay tấn công những con người mỏng manh tinh thần đang đứng trên bờ sụp đổ này.

Thẩm Tu Trạch vẻ mặt bình tĩnh chỉ có sát ý cuồn cuộn trong mắt. tuy những người này do tang thi tạo ra để mê hoặc anh, nhưng anh biết những người này thật sự tồn tại, thậm chí vẻ mặt lời nói đều đó chính là thứ bọn họ để lại trước khi chết.

Anh ngồi xổm xuống, lòng bàn tay áp lên trên mặt đất, ngọn lửa đỏ rực từ lòng bàn tay bùng lên chia làm bốn phần, dọc theo đám cỏ khô héo lan rộng đến bốn đống thịt, bốn người bị thiêu rụi đột nhiên phát ra tiếng kêu gào thảm thiết. 

Ngọn lửa không ngừng dâng cao, mùi thịt cháy nồng nặc trong không khí, nghĩ tới đây là mùi máu thịt cháy từ vô số xác chết tích tụ lại khiến người ta cảm thấy khó chịu.

Trong ngọn lửa hừng hực, bốn người không ngừng kêu gào, thân thể bị ngọn lửa nướng chín, bắt đầu từ đầu, không ngừng mềm đi, co rút lại, rơi xuống, cuối cùng hòa vào đống thịt trên mặt đất.

Thẩm Tu Trạch đang ngồi xổm, lòng bàn tay chạm đất khống chế ngọn lửa, xuất thần nhìn ngọn lửa gần đó tựa như đang nhớ lại những chuyện trong quá khứ.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp