Ta Mở Bệnh Viện Tâm Thần Ở Tương Lai

Bệnh viện thú cưng [9]


1 tháng

trướctiếp

Bác sĩ gấu bông hoảng hốt muốn bước tới gần thì bóng dáng đó đã biến mất.
Trong một góc, Phù Khanh cởi chiếc áo blouse trắng rộng thùng thình ra. Cái áo này là y mượn đỡ trong văn phòng của bác sĩ gấu bông. Có lẽ là nó muốn bắt chước y cho nên mới chuẩn bị kiểu trang phục này. Lục Khải lúc này cũng đứng sững người, ngơ ngác mà nhìn chằm chằm về hướng khung cửa sổ.
“Nhìn gì đó?” Lục Khải hoàn hồn, người đàn ông tóc nâu, mắt đen, ngũ quan đoan chính nhưng chỉ đạt tới mức thanh tú chứ không làm người ta kinh diễm. Có điều, một gương mặt bình thường này lại sở hữu khí chất cường thế y hệt như viện trưởng, trái tim Lục Đoạt Lân đập nhanh giống như muốn văng ra khỏi lồng ngực, Phù Khanh nhìn thấy biểu tình ngây ngốc của hắn thì lấy chiếc áo blouse trắng đã bị y vò thành một cục tới cho hắn nhìn, rồi nói: “Sao còn chưa trốn? Nếu không phải vì cứu cậu thì tôi cũng không dùng hạ sách này”.
Lục Khải mấp máy môi. Ánh mắt nhìn chằm chằm vào Phù Khanh giống như muốn chọc thủng lớp ngụy trang của y.
“Vì sao cậu biết cách này có hiệu quả?”
Phù Khanh phản ứng rất bình thường: “Tôi đã đi vào văn phòng của nó. Biết nói rất tôn kính viện trưởng của bệnh viện tâm thần cho nên tùy tiện lấy một chiếc áo blouse trắng để giả dạng viện trưởng, sao vậy?”
Mọi thứ đều rất logic, không tìm ra kẽ hở. Y giống như không phải là viện trưởng chỉ là tùy cơ ứng biến mà thôi. Có điều ý cười bên khóe miệng Lục Khải vẫn không giảm bớt. Hắn kêu lên một tiếng chưa kịp đợi Phù Khanh phản ứng đã kéo tay y, ra vẻ đáng thương, nhu nhược mà ngồi xổm xuống đất: “Phó tiên sinh, giúp tôi được không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp