Ta Mở Bệnh Viện Tâm Thần Ở Tương Lai

Bệnh viện thú cưng [5]


2 tháng

trướctiếp

“Giao dịch thành công!”
Hai người kia run rẩy nhận lấy ống tiêm từ trong tay Phù Khanh, sau đó vụng về tim lên bả vai. Vì không có kinh nghiệm nên họ cứ vậy mà chọc thẳng xuống, đau đớn khiến hai người nhíu chặt mày lại nhưng cũng không dám rút tiêm ra.
Phù Khanh xoay người, không nhiều lời thêm, vội vã đi tìm chìa khóa. Hai người kia cũng cố nén đau mà lập tức đuổi theo. Có điều, bọn họ gần như đã lục soát toàn bộ tầng này nhưng không thấy chìa khóa đâu. Bỗng nhiên từ trong bóng đen xuất hiện một đôi mắt màu đỏ tươi.
Nó là thuộc hạ của Ác chủng chi vương, phiêu đãng khắp nơi. Gần đây mới nghỉ chân tại bệnh viện thú cưng này, không ngờ vừa đến đã gặp một con cá lớn. Người đàn ông này mang trên người dấu truy nã của vương chỉ cần giết y thì nó có thể tới chỗ của vương để lãnh thưởng.
Phù Khanh đang tìm kiếm trong ngăn kéo thì cảm thấy ống quần của mình dính vào cái gì đó. Y cúi đầu xuống thì nhìn thấy dưới chân là một vũng máu loãng sền sệt. Nó thậm chí còn đang chuyển động, không tuân theo quy tắc của trọng lực mà từ từ bám lên giày của y rồi theo hướng ống quần mà bò lên trên. Khi vũng máu đó chạm vào da của y thì y có cảm giác bỏng rát giống như những nơi mà nó đi qua đều bị thối rửa sau đó trở thành chất dinh dưỡng của nó. Ngay lập tức, dây đằng từ trong cổ tay phóng ra đánh lên mặt đất, bên ngoài dây đằng còn có ánh điện quang màu tím. Điện quang theo đường máu mà truyền đi, con Ác chủng trong bóng đêm phát ra tiếng kêu thảm thiết, lộ rõ một bóng người màu đen, không có ngũ quan, không có quần áo, giống như ảo ảnh. Đây cũng chính là nguyên hình của nó mà vũng máu loãng kia chính là vũ khí của nó. Ngay lập tức, máu loãng đã phân thành nhiều nhánh nhanh nhẹn né tránh dây đằng, cố gắng xông về phía của Phù Khanh. Trong bóng đêm, Lục Đoạt Lân vốn đang muốn rời đi nhìn thấy cảnh này thì ngẩn người, nhìn chằm chằm Phù Khanh ở phía xa. Khi Phù Khanh gặp phải nguy hiểm, y cũng không hoảng sợ, dáng vẻ đĩnh đạc, đôi mắt bình tĩnh đánh tan lý trí của Lục Đoạt Lân, trực tiếp điều động bản năng của hắn.
Đi giúp ngài ấy.
Tình thế đột ngột thay đổi, máu loãng bỗng nhiên đứng yên giữa không trung. Phù Khanh hạ tay xuống, thông dong mà đứng tại chỗ. Đôi mắt hờ hững giống như kẻ bề trên trừng phạt những kẻ tội đồ thấp hèn. Bóng đen cứng đờ, không nhịn được run lên, giọng nói khàn khàn kinh hãi: “Mày….mày đã làm cái gì?”
Phù Khanh không đáp lại, chậm rãi lấy ra một cái ống tiêm, ngón tay thon dài từ từ đem pittông đẩy đến cuối cùng, chất lỏng bên trong cũng được đẩy ra. Đó chính là một liều thuốc mê liều cao, nó trực tiếp hòa lẫn vào trong máu. Thuốc mê theo đường máu loãng chảy thẳng vào thân thể của Ác chủng, loại thuốc này vốn là thuốc chuyên dùng để đối phó với những kẻ biến dị ở tầng 2 trong bệnh viện tâm thần nên tác dụng cực kì mạnh.
Ác chủng thình thịch một tiếng, cả người cuộn tròn lại. Vừa rồi, nó cũng có để ý đến con thỏ  cung cấp thuốc kia. Rõ ràng, Phù Khanh không yêu cầu con thỏ đưa bất kỳ thuốc gì, hai tay y cũng trống trơn chỉ mới phát động dây đằng, làm sao mà lại lấy ra được thuốc mê chứ?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp