Ta Mở Bệnh Viện Tâm Thần Ở Tương Lai

Bệnh viện thú cưng [3]


2 tháng

trướctiếp

Phù Khanh thận trọng từ từ bước vào dãy hành lang u ám. Phạm vi chiếu sáng của đèn pin có hạn nên không thể nhìn rõ toàn cảnh. Bỗng nhiên trực giác y vang lên tiếng cảnh báo, bước chân Phù Khanh đột nhiên ngừng lại. Y nghiêng người tránh sang một bên. Sau đó quay lại thì thấy một cái bóng đen xẹt qua.
Cái bóng đèn kia do mất đà mà lao vào tường, nó choáng váng hoa mắt đứng dậy, trong cổ họng phát ra tiếng gầm gừ phẫn nộ. Nó vừa định tiếp tục tấn công thì Phù Khanh đã đem đèn pin chiếu thẳng vào mắt nó khiến nó kêu lên đau đớn.
Đây là một con khá lạ mắt với Phù Khanh. Nó vừa không giống chó, cũng không giống sói, toàn thân màu có màu xám bạc, răng nanh, móng vuốt, lông đều tả tơi. Nếu nói ở lầu một là thú cưng thì con này vừa nhìn đã biết là Ác chủng chuyên chém giết người khác.
Nó biết nhân loại này không dễ chọc nên cả người căng thẳng, ánh mắt hung ác nhìn Phù Khanh gầm gừ.
“Ngươi không muốn cùng đám nhóc ở tầng một giao lưu là bởi vì các ngươi không phải đồng loại sao? Bả vai của phù khanh thả lỏng, mái tóc nâu hơi rủ xuống đuôi mắt, ngữ khí ngả ngớn: “Hay là do ngươi không có nhà?”
Con Ác chủng kia ngẩn người, giống như bị đâm trúng vết thương mà càng thêm hung ác, nhe răng nanh nhào về phía Phù Khanh.
Phù Khanh nhẹ nhàng tránh né công kích của nó, thậm chí còn đem đèn pin chiếu vào người nó, giống như thẩm vấn phạm nhân mà chiếu ánh sáng thẳng vào mặt con Ác chủng.
Ác chủng theo bản năng quay đầu tránh đi ánh sáng, sau đó liền nghe được giọng nói nhẹ nhàng của người đàn ông.
“Ngươi không có cảm giác an toàn, không hòa nhập với bạn bè, nóng nảy không có mục đích. Trước khi trở thành Ác chủng, ngươi là chó lang thang”.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp