"Không lấy nhiều đến vậy đâu, trong đó có mười mấy ống là Thích Tư Thành đưa." Quý Thanh Phong vừa lật hóa đơn vừa nói, "Hình như không chỉ 55 ống đâu nhỉ? Lúc sau ở dưới lòng đất nổ con ô nhiễm kia, Lộc Khê với anh Hoắc hình như cũng rải mấy ống?"
Lộc Khê dùng ngón tay tính toán một chút, "Tính tổng cộng chắc là 81 ống."
"81 ống tính thế nào được hả!? 55 ống còn là tôi đếm từng cái ống rỗng rồi dò dữ liệu giám sát đấy." Giang Tư Miểu trợn mắt há hốc mồm, lần đầu tiên nghi ngờ khả năng tính toán của mình có vấn đề: "Thích Tư Thành đưa cho các cậu mười mấy ống, số năng lượng dịch còn lại từ đâu ra?!"
"Chúng tôi tận dụng đồ phế thải, lúc đó chẳng phải Trầm Lâm sửa kho năng lượng của căn cứ sao? Chúng tôi lấy vỏ chai rỗng rồi lại đổ thêm được mười mấy ống." Quý Thanh Phong nói xong chắc chắn: "Cậu yên tâm, căn cứ sập rồi, bọn họ không phát hiện ra chúng ta trộm nhiều năng lượng như vậy đâu. Số còn lại chẳng phải Tật Phong thanh toán sao?"
Thẩm Tinh Đường im lặng rút hóa đơn từ tay Quý Thanh Phong, xem xong lại nói: "Cậu gửi cho lão Trương chưa?"
Nhắc đến anh Trương ở căn cứ Tật Phong, Giang Tư Miểu lấy nhật ký liên lạc quang não ra, phía trên toàn là dấu chấm hỏi anh Trương gửi đến, dày đặc phủ kín cả màn hình. "Hai ngày nữa anh ấy sẽ đến đón người của Tật Phong về, đến lúc đó đưa hóa đơn cho anh ấy." Giang Tư Miểu im lặng thu hồi quang não, "Đương nhiên chuyện căn cứ Tật Phong hứa sẽ không quỵt, nhưng cậu bảo người ta thanh toán thì cũng phải ghi rõ mục đích chứ?"
Mọi người trong đội KID rơi vào im lặng, ống năng lượng dùng hết rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play