Thập Niên 90: Cô Chủ Nhà Chục Tỷ

Chương 13.2: Nhập V thông qua.


2 tháng

trướctiếp

"Hẻm 3 phố 7 Tằng Vi Ốc, từ trên xe máy ngã xuống đất, tôi thấy cậu bị đánh rất thê thảm. Cậu có sao không? Có đi bệnh viện chưa? Tôi thiếu chút nữa đã báo cảnh sát giúp cậu rồi."

Diệp Chiêu hơi mấp môi, vẻ mặt vô cùng có thành ý, nhưng trong mắt Khỉ Ốm thì đó là âm dương quái khí.

Làm sao cô ta biết được việc này?

Khí thế của Khỉ Ốm và Béo Đôn nháy mắt héo đi vài phần, bạn học bàn sau liền hứng thú xem chuyện vui.

Có người hỏi: "Khỉ Ốm, cậu bị ai đánh vậy?"

"Sao lại thế này? Bị người ta đánh sao không tới kêu? Tôi cho tiền thuốc men này."

"Khỉ Ốm cậu như vậy là không được đâu!"

Khỉ Ốm không kiên nhẫn mà rống lên với nam sinh hóng chuyện: "Biến!"

Nữ sinh bên cạnh tò mò hỏi Diệp Chiêu: "Cậu ta bị ai đánh thế?"

Diệp Chiêu vừa rồi đi vào nhìn quanh một lượt vẫn không thấy Tằng Tường, không biết do đi trễ, hay trốn học ra ngoài.

"Tôi cũng không quen, Khỉ Ốm và Béo Đôn quỳ ở đó kêu anh Tường tha mạng, anh Tường tha mạng, rất đáng thương. Thật sự rất đáng thương."

Cả lớp nghe xong lập tức ngầm hiểu mà cười vang, thì ra là bị Tằng Tường đánh, rất xứng đáng, chọc ai không chọc lại chọc anh Tường lão đại.

Tiếng ồn ào đột nhiên im bặt, vốn dĩ Khỉ Ốm chiếm bàn cuối tổ hai liền nhảy một cái đứng dậy vọt đến bên cạnh Béo Đôn.

Diệp Chiêu cho rằng là giáo viên tới, ai ngờ thoáng nhìn ra cửa lại thấy bóng dáng quen thuộc đang đi tới, Tằng Tường mang cặp tiến vào, sắc mặt nặng nề mà ngồi vào chỗ Khỉ Ốm vừa chiếm.

Xấu hổ.

Vốn dĩ hai vị trí trống, một cái bị Béo Đôn chiếm, một cái là Khỉ Ốm chiếm lúc đầu lạ là chỗ ngồi của Tằng Tường.

Các bạn trong lớp đều biết, không ai dám ngồi chung với Tằng Tường nhưng bạn học mới này thì không biết.

Khỉ Ốm đã thay đổi ý định, giờ phút này hắn chờ xem Diệp Chiêu động vào cây đinh cứng này, động vào rồi cô sẽ vỡ đầu chảy máu. ( truyện đăng trên app TᎽT )

Diệp Chiêu đang muốn đến ngồi cạnh Tằng Tường, nữ sinh vừa rồi hỏi Diệp Chiêu muốn nhắc nhở cô đừng động nhầm vào biển lửa: "Ai! Bạn học mới!"

Diệp Chiêu quay đầu nhìn cô gái kia.

Cô gái tóc ngắn, nhìn rất linh hoạt, "Tôi là Ngô Ái Mẫn."

Ngô Ái Mẫn? Trong truyện gốc cô là bạn tốt của Bạch Lộ, là một cô gái không tồi.

Diệp Chiêu cười, chào hỏi đối phương: "Tôi là Diệp Chiêu"

Một bạn học mới ngoan ngoãn, nói chuyện hiên ngang và xinh đẹp, Ngô Ái Mẫn tốt tính, nhỏ giọng nói: "Vị trí ngay cửa khá tốt đó."

Ngô Ái Mẫn hô to với Béo Đôn: "Béo Đôn cậu ngồi đó làm gì? Để bạn học mới ngồi."

Ngô Ái Mẫn này khá hổ báo, còn bá đạo hay lo chuyện bao đồng, Béo Đôn hơi sợ cô, Béo Đôn vừa định đứng lên nhường chỗ thì bị Khỉ Ốm nhanh chóng ấn về.

Khỉ Ốm oán giận với Ngô Ái Mẫn: "Ai cần cậu lo."

"Cậu tránh ra đi!" Ngô Ái Mẫn cầm bánh bao chưa ăn xong trên bàn ném qua, Khỉ Ốm nhảy hip-hop né tránh.

Tằng Tiểu Linh không nhìn được, cô ta lại vuốt giận Ngô Ái Mẫn: "Đừng lo chuyện không đâu." Cùng Ngô Ái Mẫn thì thầm to nhỏ vài câu.

Ngô Ái Mẫn kinh ngạc nhìn Diệp Chiêu, không nghĩ rằng cô gái thoạt nhìn xinh đẹp thế này là lại là một con người suy đồi đạo đức. #𝖙y𝖙novel.com

 Ân oán với cha mẹ sao lại đổ lên đầu Bạch Lộ?

Trong lớp này, ai cũng yêu mến Bạch Lộ, cho dù là nam hay nữ.

Bạch Lộ dịu dàng, khiêm tốn, mấu chốt là thành tích rất tốt, cuối học kì một lại nằm trong top 3, là niềm kiêu hãnh của ban tự nhiên bọn họ.

Hảo cảm của Ngô Ái Mẫn đối với Diệp Chiêu nháy mắt biến thành hư ảo.

Lúc đầu Diệp Chiêu còn mơ hồ, bây giờ đã hiểu rõ.

Toàn bộ các bạn học đang chờ xem cô chạm vào cái đinh Tằng Tường này.

Cô cười với Ngô Ái Mẫn: "Không sao đâu, tôi ngồi ở đây."

Tằng Tường chống tay lên bàn, xoa mặt cho tỉnh táo, cậu đang chiếm chỗ Diệp Chiêu.

Diệp Chiêu bước tới bên cạnh kéo ghế, ghế đụng phải Tằng Tường, cô nhẹ giọng nói: "Nhích qua một chút."

Cả lớp nín thở.

Tằng Tường giương mắt nhìn về phía cô giáo quạ đen của cậu, nhớ tới bông hồng nhỏ muốn yêu mà không được kia……

Diệp Chiêu thấy Tằng Tường bình tĩnh nhìn cô, không chút khách khí mà đem cặp sách ném qua, vỗ vỗ vai cậu, "Nhích qua một chút."

Trong giọng nói của cô, ngoại trừ ngây thơ còn có phần không kiên nhẫn.

BKing* bị chụp vai nuốt nước miếng, khí chất bá đạo bình thường cũng không dám tỏa ra, con hổ bị sờ mông ai biết tiếp theo có "Trời sập đất lở" hay không.

*BKing: Viết tắt của cụm từ 逼king. Trong đó 逼 (bī) có nghĩa là làm màu, king là vua. Cả cụm chỉ người vô cùng hay làm màu. Chỉ người vô cùng B, tức rất ngầu, mang giọng điệu trêu đùa.

Chỉ thấy Tằng Tường dời mắt khỏi Diệp Chiêu, sau đó nhích mông ra một tí.

Không ai dám chọc vào, thầy cô đều sợ, hiệu trưởng muốn cho cậu thôi học mà không có cách nào, hôm nay lại yên lặng nhường nửa cái mông cho bạn mới!

Diệp Chiêu ngồi xuống, bắt đầu buồn rầu suy nghĩ cách ứng phó với chương trình học kế tiếp, cô chỉ muốn tham gia thi lại đại học mà thôi, thời gian của cô đều do hệ thống cho, vô cùng quý giá, cô không muốn lãng phí nhiều thời gian cho một cái chương trình học như cấp tiểu học đối với cô như vậy.

Cô nhẹ nhàng đá chân Tằng Tường, nghiêng đầu nhỏ giọng hỏi: "Làm sao để trốn học được?"

Phương diện này cô không có kinh nghiệm, cô từng là sinh viên năm tốt đó.

Có người phát hiện bạn học mới trộm đá chân lão đại dưới bàn, sau đó chậm rãi tới gần nói chuyện, tư thế ái muội……

Mẹ nó! Bạn học mới trêu chọc lão đại! Nhưng mấu chốt là ở chỗ lão đại lại cam chịu bị trêu chọc.

Cả lớp tôi nhìn cậu, cậu nhìn tôi, vẻ ngoài thì điềm tỉnh nhưng thật ra trong lòng như pháo nổ.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp