Tôi Đã Cướp Đứa Con Khỏi Người Chồng Tàn Bạo

Chương 4


4 tháng

trướctiếp

Tôi nở nụ cười trắng trợn.

“Điều này sẽ được xuất bản thành một luận án.”

Câu trả lời đầy bất ngờ này khiến Ordin hơi sững sờ.

“Thông tin này người lấy ở đâu vậy?”

Tôi đã chờ được hỏi câu này.

Đồng thời trong khoảnh khắc ấy tôi đã phải từ bỏ lương tâm của mình. Bởi vì tôi đã phải bán đứng tên của một người quen.

Kể từ giờ, những lời tôi nói đều là dối trá xen lẫn sự thật.

“Từ họ hàng của ta, Michael.”

“A, ngài thuật sĩ vĩ đại…”

Tôi đáp lại một cách tự nhiên.

“Đúng vậy, anh ấy nói với tôi rằng nó sẽ sớm được xuất bản, và mọi người sẽ được biết đến.”

Michael Berris.

Anh ấy là thuật sĩ thiên tài nổi tiếng ở đất nước này.

Đồng thời người này cũng là họ hàng xa của tôi, người anh trai và là người duy nhất thân thiết với tôi từ khi còn nhỏ.

Ngay cả bây giờ, dù không gặp mặt nhau thường xuyên, chúng tôi vẫn liên lạc với nhau qua thư từ. Anh ấy cũng đến dự đám cưới của tôi.

“Michael Berris…”

Cái tên này đã mở mang tầm mắt của Ordin.

“Hầu tước, nếu điều này là đúng thì cũng đáng để thử-”

“Được…”

Rupert cắt ngang.

Tôi cảm thấy lo lắng.

"Có phải là mình đã thuyết phục thất bại không?"

Anh ấy tiến lại gần tôi.

“Noel Ainel, ta đoán cô có ý định khác.”

Khoảng cách gần đến mức tôi có thể cảm nhận được hơi thở của anh. Đó là một bầu không khí đầy đe dọa.

Tôi vừa hỏi vừa cố lùi lại.

“Tại sao chàng lại nghĩ vậy?”

“Vì cô không phải là kiểu phụ nữ sẽ làm những việc mang lại lợi ích cho gia tộc của ta.”

“Đương nhiên là nếu xem lại những gì em đã làm từ trước đến nay thì chàng có thể nghi ngờ. Nhưng lần này, em thực sự nghiêm túc.”

“Con người không thể thay đổi một sớm một chiều.”

Đúng vậy, nhưng-

“Lần này thì hoàn toàn khác.”

Đôi mắt đỏ của Rupert đang tiến lại gần với vẻ thận trọng và sự thù địch.

“Vậy thì ta hỏi cô một câu.”

Rupert nắm lấy tay tôi và nhẹ nhàng hỏi.

“Tên khốn nào đã sai khiến cô làm việc này?”

Gì cơ?

Tôi đã chuẩn bị nhiều lời thuyết phục khác nhau trong đầu, và não tôi đã dừng lại trong giây lát trước câu hỏi bất ngờ này.

“Hả?”

“Cô đang ngoại tình với ai? Hắn bắt cô nói những điều này trước mặt ta để đòi tiền à?”

Có thể nói đây là một trò đùa, nhưng thái độ của Rupert đối với mấy lời thẩm vấn kia rất nghiêm túc.

“Cái-cái gì cơ?”

Ngay khi nắm bắt được tình hình, đầu óc tôi trở nên trống rỗng.

Những lời nói xa lạ cứ văng vẳng bên tai tôi.

Tôi gần như không nuốt được những lời thề thốt.

Tôi nghĩ sẽ có sự nghi ngờ, nhưng không phải như thế này.

Người đối diện không hề quan tâm đến phản ứng của tôi.

“Ừ nhỉ, thấy cô nhắc đến Michael Berris khiến đầu óc ta có hơi quay cuồng một chút -”

Tôi không thể nghe thêm một từ nào được nữa. Tôi hét lên.

“Thật nhảm nhí!”

Một bên lông mày của anh ta khẽ nhướng lên.

“Nó nhảm nhí lắm à?”

“Đúng!”

"Sự kiên nhẫn của tôi cũng có giới hạn!"

“Nếu điều tra thì sự thật sẽ sớm được sáng tỏ thôi.”

Tôi có mỉa mai cũng không ăn thua.

“Được, vậy chúng ta hãy làm một cuộc điều tra.”

“Được rồi, cô không cần phải tiếp tục nhấn mạnh như vậy.”

“Chàng đã làm em thất vọng vì những suy đoán vô lý đó, vì vậy em sẽ đợi lời xin lỗi từ chàng khi sự thật được tiết lộ!”

Tất nhiên tôi là một người phụ nữ xấu xa, độc ác.

...Nhưng điều đó không có nghĩa là tôi sẽ ngoại tình.

Chỉ có sự thật là rõ ràng nhất.

“Nếu những lời cô nói là thật, ta sẵn sàng làm điều đó.”

“Hừ, hãy cẩn thận với lời nói của chàng đấy!”

Anh ta dường như không tin vào tuyên bố của tôi. Chỉ có một chút hứng thú lóe lên trong mắt Rupert. Tôi như một đứa trẻ vừa bịa ra câu chuyện xấu xa nào đó trước mặt anh.

“Em chẳng có gì phải run sợ trước chàng cả.”

“Chắc chắn rồi.”

Anh suy nghĩ về điều gì đó trong giây lát.

“Vậy thì chúng ta hãy lập một hợp đồng.”

“Hợp đồng?”

“Rất đơn giản, tôi sẽ cho cô vay tiền khi cô yêu cầu.”

Tôi tự hỏi có phải anh ta đang trêu chọc tôi không.

Tôi bắt đầu nghi ngờ về sự thay đổi trong thái độ của anh ta.

“Và?”

“Thay vào đó, ta sẽ là người đặt ra tất cả các điều khoản của hợp đồng.”

“...Cụ thể là chàng muốn gì ở em?”

Vì nếu mấy điều khoản đó có nội dung tựa như cổ của tôi, tôi sẽ gặp rắc rối.

“Khi cô hỏi câu đó, chắc hẳn cô rất quan tâm đến hợp đồng này nhỉ.”

“Em muốn nghe thử.”

“Được thôi, phải như vậy chứ. Ordin.”

Rupert búng tay với cử chỉ ngạo mạn.

“Chuẩn bị hợp đồng đi.”

Anh ta vừa nói vừa che giấu đi sự chế giễu của mình.

***

Một lát sau, trước mặt tôi bày ra một bản hợp đồng với những chữ cái gọn gàng.

"Ta chỉ giải thích những điều kiện quan trọng."

Sau đó thì tôi mới có thể chấp nhận những điều khoản mà anh ấy đưa ra.

“Trước hết, cô sẽ phải trả lại gấp năm lần số tiền cô đã vay.”

“Cái gì cơ!?”

Ngay từ đầu đã thấy vô lí rồi.

“Gấp năm lần!?”

Anh cho vay tiền kiểu gì vậy?

“Nếu những lời cô nói là thật, vậy thì vùng đất này sẽ có đủ tiền, đúng chứ?”

Ý của Rupert rằng điều đó rất dễ hiểu. “Cô có thể vay tiền ngay cả với những điều kiện vô lý này không?”

Tôi nghiến răng.

"Sự nghi ngờ ngu ngốc đó không thể biến mất được à!"

Nhưng tôi trả lời một cách tự tin.

“Sẽ ổn thôi.”

Bất ngờ trước câu trả lời dứt khoát như vậy, đôi lông mày đẹp đẽ của Rupert hơi cau lại.

“Động lực khá đấy. Liệu cô có thể duy trì thái độ đó sau khi nghe điều khoản tiếp theo không?”

"Gì vậy, anh định giết tôi nếu tôi không trả nợ à?"

Che giấu nỗi lo lắng trong lòng, tôi thản nhiên nhún vai.

“Chà, vậy em nên đứng bằng một tay? Hay nên sủa trước mặt chàng?”

Rupert khá chán ghét câu nói này.

“Cô không cần phải làm vậy. Sẽ là một sự xúc phạm đến danh dự của gia tộc Ainel nếu cô làm thế.”

Có vẻ như trò đùa của tôi không vui chút nào.

Anh ấy nói,

“Nếu cô không thể trả lại tiền, ta sẽ chuyển cô đến nhà phụ, và ta sẽ hạn chế cho cô ra ngoài vì bất cứ điều gì khác ngoài những việc quan trọng.”

“...”

“Tất nhiên là ta không thể thực hiện bất kỳ hình phạt nào lên người làm. Ngoài ra, ta sẽ tước bỏ mọi quyền hạn mà cô có trong nhà.”

“Chắc chắn rồi.”

Chẳng hiểu sao tôi lại nhận lời.

“Nói tóm lại, chàng định biến em thành người vợ biết phục tùng của nhà hầu tước sao? Thậm chí còn hạn chế quyền tự do của em?”

“Đúng vậy, ta không thể chịu được cảnh cô để danh dự của gia tộc ta xuống dốc không phanh.”

Cuối cùng, lời giải thích mà tôi đưa ra cho đến nay với Rupert chẳng có nghĩa lý gì.

Dù lời tôi nói là đúng hay sai thì cũng chẳng tổn hại gì đến anh.

Ngay cả khi đó là một lời nói dối thì anh ta cũng đã có một cái cớ chính đáng để tước bỏ mọi quyền hạn của tôi.

"Anh ta giống một nhân vật phản diện hơn là nhân vật chính."

Điều kiện này cho thấy anh ghét tôi đến mức nào.

Rupert hỏi với nụ cười kì quái.

“Việc này đối với cô giống một vụ cá cược nhỉ?”

“...”

"Muốn kí đầu anh ta một cái quá."

Với ý nghĩ đầy bạo lực, tôi nhìn bản hợp đồng một lần nữa.

May mắn thay, có một điều khoản mang lại cho tôi một phần công bằng nếu tôi kiếm được lợi nhuận từ khoản đầu tư.

"Tất cả những gì mình cần là cái này."

Mặc dù tôi thấy mình thật ngu ngốc khi ký một hợp đồng như thế này.

“Em chấp nhận mọi điều khoản. Em sẽ ký hợp đồng.”

Tôi đã hành động một cách tự tin như thể tôi đang mong đợi điều đó. Tôi không muốn bản thân trông thật buồn cười.

“Chỉ cần một thành viên của "Kỵ sĩ đoàn Raven", thuộc hạ thân cận của chàng khi đến điều tra vùng đất.”

“Tại sao?”

“Bởi vì kĩ năng của họ rất đáng tin cậy.”

Việc này đã được dễ dàng chấp nhận.

“”Được, ta đồng ý.”

Anh trả lời và kí vào phần chữ kí.

Cùng lúc đó, Ordin và Rupert đồng loạt hướng về tôi với ánh mắt như muốn nói lên một điều, rằng ngay cả một kẻ ngốc cũng không thể cứu được cô nữa.

Bọn họ thực sự nghĩ tôi đã gian díu với người đàn ông khác?

Tôi khịt mũi.

"Dù sao, tiền vốn hiện có chắc chắn là an toàn. Nhưng-"

Điều đó không có nghĩa là mọi vấn đề của tôi đã được giải quyết.

 

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp