"Pavel Pavlovich Kalganov thân mến,
Thấy chữ như thấy người.
Rất xin lỗi vì phong thư này viết bằng thứ tiếng Trung mà thầy chưa quen, bởi vì giờ phút này em khó mà có thể sắp xếp ngôn ngữ sang tiếng Nga để thổ lộ với thầy.
Thầy còn nhớ rõ những gì đã nói với em trước kia sao? Thầy nói với em rằng khi một người đang đau đớn, những gì thốt ra từ miệng họ luôn là tiếng mẹ đẻ. Bởi vì con người không thể suy nghĩ khi đang trong cơn đau đớn cùng cực.
Mà bây giờ em đang ở bên trong vòng xoáy đau đớn này.
Em cũng biết rằng bức thư này đã được định sẵn sẽ không được chuyển đến tay thầy.
Vào đêm trước khi thầy và các giáo sư khác rời đi, bố em đã không ngủ và em cũng vậy. Ông ấy không hề biết rằng mối quan hệ giữa hai nước chúng ta lại trở nên xấu đi đến mức này... Ông ấy rất biết ơn những ghi chép và tài liệu mà thầy đã gửi cho ông ấy, đồng thời cũng biết ơn sự giúp đỡ của thầy dành cho chúng em trong suốt 4 năm qua.
Xin lỗi, nghĩ về những chuyện đã xảy ra lúc trước lại khiến tâm trạng của em càng thêm tồi tệ hơn.
Em giống như đang bị tâm bệnh vậy, nó không phản ứng với bất cứ điều gì của thế giới bên ngoài. Em vẫn có thể nếm được vị mặn của thức ăn, nhưng không cách nào biết được nó có ngon hay không; em có thể nghe thấy tiếng chim, nhưng em không thể mô tả nó là ‘êm tai’ nữa; em chăm chú quan sát tuyết tan ra thành nước, không phải bởi vì em cảm thấy hứng thú, mà là vì em muốn động đậy nhưng lại không tài nào cử động được.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play