Cao Ngọt! Ảnh Đế Bệnh Kiều Quỳ Xuống Nói Yêu Tôi

Chương 27. Bạch Tri Hoài che giấu việc thích lông xù


4 tháng

trướctiếp

 

Thời Hoàn Hi: “Chúng ta đi thôi.”

Tuyết lang rên rỉ, bất đắc dĩ nhìn bóng Thời Hoàn Hi rời đi.

Đột nhiên, Bạch Tri Hoài dừng lại.

Anh đi chậm lại, sau đó nhìn xung quanh.

Tuyết lang thấy người đàn ông này lao về phía mình với tốc độ rất nhanh.

Nó cảnh giác, toàn bộ lông trắng trên người dựng đứng. 

Trên khuôn mặt tái nhợt của Bạch Tri Hoài hiện ra vài tia ửng hồng nhàn nhạt.

Anh dùng tốc độ nhanh như chớp đuổi theo tuyết lang, nhanh chóng vuốt ve một lượt rồi lập tức rời đi.

Tuyết lang sững sờ trước tốc độ ấy, chết lặng tại chỗ.

Nó vừa được một người đàn ông sờ?

Vô cùng nhục nhã!

Bởi vì camera đang ở trên người Thời Hoàn Hi nên cư dân mạng không nhìn thấy loạt hành động vừa rồi của Bạch Tri Hoài.

Bọn họ cũng không biết, ảnh đế cao lãnh thực ra là một người cuồng lông xù.

Khi người quay phim gặp lại mấy người Thời Hoàn Hi, anh ta nhìn thấy trong tay bọn họ có mười mấy con thỏ thì sợ ngây người.

Anh ta lắp bắp hỏi: “Mấy người tìm thấy tổ của nhà thỏ à?”

Cư dân mạng phá lên cười.

Lúc ba người Hoàn Hi thắng lợi trở về, Thẩm Kiều Kiều bên này đang vất vả bẻ ngô.

Bẻ ngô, nghe thì có vẻ đơn giản, nhẹ nhàng, nhưng thực chất là một công việc rất nhàm chán.

Đặc biệt, bây giờ là giữa trưa, mặt trời đã lên đến đỉnh đầu. 

Ánh nắng mang theo nóng rát như nướng da, nướng thịt mọi  người.

Toàn thân Thẩm Kiều Kiều đổ đầy mồ hôi, khiến lớp trang điểm trên mắt bị lem gần hết. 

Mắt cô ta và Sở Khả Tân đều xuất hiện vệt đen tuyền, nhìn vô cùng chật vật.

Ngược lại, Hứa Mạt Mạt trang điểm đơn giản bây giờ lại nhìn vô cùng e lệ.

Bẻ ngô khó hơn họ tưởng tượng rất nhiều.

Một đám người bẻ hơn một giờ cũng chỉ bẻ được 3 cân.

Chỗ này bán chắc chỉ được 10 đồng.

Sở dĩ chậm như vậy là vì Thẩm Kiều Kiều và Sở Khả Tâm cứ cách nửa giờ lại dừng lại bôi kem chống nắng.

Sở dĩ Thẩm Kiều Kiều có làn da trắng như bây giờ là ‘ăn trộm’ từ người khác.

Da của cô ta từ nhỏ đã đen, làm thế nào cũng không trắng được.

Bây giờ vất vả lắm da mới trắng nữa sữa bò, Thẩm Kiều Kiều không cho phép mình rám nắng lần nữa?

Trong lòng Hứa Mạt Mạt và Niên Chi Bạch đều oán hận.

Vốn dĩ mọi người đều nghiêm túc bẻ ngô nhưng Thẩm Kiều Kiều và Sở Khả Tâm cứ không ngừng đi bôi kem chống nắng.

Đúng lúc này, Hứa Mạt Mạt thấy đoàn người Thời Hoàn Hi cách đó không xa.

Cô vui mừng gọi: “Hi Hi!”

Thời Hoàn Hi vẫy tay với Hứa Mạt Mạt.

Sở Khả Tâm âm dương quái khí nói: “Xuống dưới sớm như vậy, chắc chắn không săn được gì rồi. Tôi nói rồi mà, không bằng ở lại bẻ....”

Khi nhìn thấy đám thỏ trên tay bọn họ, giọng của cô ta đột nhiên im bặt.

Khuôn mặt Niên Chi Bạch tràn ngập khiếp sợ.

“Chị Hoàn Hi, chỗ này đều là mọi người bắt được sao?”

Thẩm Kiều Kiều và Âu Dương Hiên cũng mang vẻ mặt không dám tin.

Thẩm Kiều Kiều cho rằng đám thỏ này đều là công lao của Bạch Tri Hoài.

“Bạch tiền bối, anh giỏi quá, có thể bắt nhiều thỏ như vậy.” Thẩm Kiều Kiều nói.

Bạch Tri Hoài lạnh lùng nói: “Đều là Thời Hoàn Hi bắt được, không liên quan đến tôi.”

Nụ cười trên mặt Thẩm Kiều Kiều còn chưa tắt, vô cùng xấu hổ.

Cô ta đành quay sáng nói với Thời Hoàn Hi: “Hi Hi, cậu giỏi quá. Trước đây tớ không biết cậu còn biết đi săn đấy.”- Bản chuyển ngữ này thuộc quyền sở hữu của tყt, vui lòng không re/up thu phí ở nền tảng khác. Ủng hộ nhóm dịch bằng cách rate 1 sao ở bản re.up!

Thời Hoàn Hi: “Trước kia tôi cũng không phát hiện cô rất thích uống trà xanh nha!”

Thẩm Kiều Kiều: “?”

Tổ chương trình không ngờ Thời Hoàn Hi có thể mang về nhiều thỏ như vậy.

“Tối nay làm bữa thịt nướng thỏ đi.” Thời Hoàn Hi liếm liếm môi, nói.

Sở Khả Tâm tỏ ra đáng thương nói: “Thỏ thỏ đáng yêu như vậy, sao mọi người có thể ăn chúng chứ?”

Thời Hoàn Hi cười cười, cô không lập tức trả lời mà mở một bài trên Weibo của Sở Khả Tâm, trong ảnh là cảnh cô ta ăn gà nướng.

Cô học dáng vẻ của Sở Khả Tâm, đáng thương nói: “Gà gà đáng thương như vậy, sao có thể ăn gà gà như thế?”

Thẩm Kiều Kiều: “....”

[Ha ha ha ha ha, tôi cười muốn rụng răng vì đại tiểu thư mất thôi.]

[Cứu tui, cứu tui! Đại tiểu thư hài hước quá đi!]

[Trước kia không nhận ra nhưng giờ tôi phát hiện, xung quanh người Sở Khả Tâm thật sự ngập mùi trà.]

[Sở Khả Tâm nhà chúng tôi chỉ cảm thấy thỏ đáng yêu nên không ăn! Có gì sai sao?]

[Vậy xin hỏi các fan của nhà họ Sở là Sở Khả Tâm không cảm thấy gà đáng yêu sao? Tôi cảm thấy gà vô cùng đáng yêu mà!]

Thẩm Kiều Kiều nhẹ nhàng vén tóc ra sau tai nói: “Hi Hi, tớ nấu ăn không tồi, những con thỏ này cứ giao cho tớ xử lý đi. Sở Khả Tâm chỉ đùa chút thôi, cậu đừng để ý.”

“Vậy sao? Nhưng khi nãy Sở Khả Tâm nói, bữa tối của chúng ta không liên quan đến nhau.” Thời Hoàn Hi nói.

“Hơn nữa cô ta còn thề!” Hứa Mạt Mạt bổ sung.

Sở Khả Tâm liếc Hứa Mạt Mạt.

Tỉnh Dịch Chân nói: “Sở Khả Tâm, ban nãy chúng tôi đều nghe được lời này, bây giờ thấy Hoàn Hi bắt được thỏ thì lại muốn ăn thịt? Tôi thấy da mặt cô dày chẳng khác gì lớp trang điểm của mình!”

Tỉnh Dịch Chân tàn nhẫn nói.

Sở Khả Tâm nghe vậy thì chỉ biết gượng cười.

Cô ta không dám đắc tội với Tỉnh Dịch Chân, bất đắc dĩ nhìn thịt thỏ trong tay Bạch Tri Hoài, lặng lẽ nuốt nước miếng.

Thực tế, cô ta vô cùng thích ăn thịt thỏ.

Thẩm Kiều Kiều nói: “Lúc đó Sở Khả Tâm nói đùa, phải không?” ( truyện trên app T𝕪T )

Sở Khả Tâm vội vàng gật đầu: “Lúc ấy tôi nói đùa thôi Hoàn Hi, sao cô nghiêm túc như vậy?”

[Mẹ kiếp, Sở Khả Tâm đáng ghét thật đấy, tôi nhìn không nổi rồi.]

[Khi nãy Sở Khả Tâm còn thề rằng không muốn ăn cùng Thời Hoàn Hi, mọi người đều biết rõ.]

[Sở Khả Tâm chẳng khác gì con điếm, con chó cái.]

Thời Hoàn Hi nghiêm túc nói: “Sở Khả Tâm, vi phạm lời thề sẽ bị trời trừng phạt.”

Sở Khả Tâm khẽ khịt mũi coi thường.

Đã thế kỷ 21 rồi còn mê tín như vậy!

Không phải chỉ là một lời thề thôi sao?

Còn bị trời trừng phạt, hù dọa ai chứ?

Thời Hoàn Hi nói tiếp: “Năm giây nữa cô sẽ bị gà mổ.”

Sở Khả Tâm cười ha hả: “Thời Hoàn Hi, cô nghĩ mình là nhà tiên tri chắc?”

Năm giây sau.

Sở Khả Tâm: “A a a a a! Tránh ra a a a a!”

Mấy con gà trống lớn cách đó không xa đột nhiên vây lại tấn công Sở Khả Tâm.

Hơn nữa không mổ người khác, chỉ mổ cô ta.

Sắc mặt Sở Khả Tâm tái nhợt vì sợ hãi.

Thẩm Kiều Kiều bên cạnh cũng bị dọa.

Sao lời của Thời Hoàn Hi lại trở thành sự thật?

Sở Khả Tâm theo bản năng chạy về phía Bạch Tri Hoài.

“Giúp tôi.”

Bạch Tri Hoài lạnh lùng nhìn cô ta, sau đó hơi nghiêng người sang một bên.

Sở Khả Tâm mất đà ngã xuống đất, một con gà trống cứ thế bay lên đầu cô ta. 

Xoạt!

Một bãi phân gà xuất hiện!

Sở Khả Tâm cảm giác đầu mình nóng bừng.

Cô ta theo bản năng đưa tay chạm vào nó: “A a a, bà đây giết chúng mày!”

Hứa Mạt Mạt cố nhìn cười.

Niên Chi Bạch muốn cười nhưng không dám.

Tỉnh Dịch Chân thì cười to: “Ha ha!”

Thời Hoàn Hi bất đắc dĩ nói: “Tôi nói rồi, vi phạm lời thề sẽ bị trời trừng phạt.”

Sở Khả Tâm bị gà mổ hơn một phút, trên người toàn là lông và phân gà.

Cô ta ngồi bệt xuống đất gào khóc!


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp