[Thập Niên] Xuyên Thành Vợ Cũ Trong Niên Đại Văn

Chương 7


5 tháng

trướctiếp

Phòng của Hạ Phong hướng ra sân, là nơi có ánh sáng là tốt nhất, nội thất ở trong phòng cũng được mua mới vào lúc kết hôn, đều rất có giá trị ở trong thôn.

Ăn cơm tối xong thì vẫn chưa quá muộn, trên người Hạ Phong cùng Hạ Kiến Quốc đều có mùi rượu, Hà Kim Hoa gọi Lâm Thiển Thu vào bếp, vừa dọn dẹp bát đũa vừa dặn dò nói: "Chiếc chắn đã được phơi vào mấy ngày trước, nếu buổi tối Phong Tử muốn uống nước thì con chịu vất vả một chút đi lấy nước cho thằng bé... chung sống thật tốt."

Trên cơ bản là thái độ của Hà Kim Hoa cũng đại diện cho thái độ của Hạ Kiến Quốc, nếu Lâm Thiển Thu đồng ý quay lại vị trí tùy quân cùng Hạ Phong, cũng như kiên định sống cùng nhau thì có thể bỏ qua chút lời đồn trước kia, bọn họ cũng không cần biết nhiều như vậy.

Nửa người đã bị chôn xuống đất, cũng chỉ mong con trai con gái có cuộc sống tốt.

"Mẹ yên tâm, con sẽ chung sống tốt với anh Phong." Lâm Thiển Thu tươi cười nói, xem như tạm thời đồng ý với lời này của bà ấy.

Ngay từ đầu Lâm Thiển Thu còn không có cảm giác gì với người chồng của nguyên chủ, hôm nay gặp mặt thì cô cảm thấy Hạ Phong cũng có chút thú vị, vừa có điểm khác vừa có điểm giống với người trước kia mà cô quen, anh có vẻ kiên nghị quả cảm của quân nhân nhưng cũng có dáng vẻ dịu dàng tình cảm.

Cô híp mắt lại nghĩ đến người nguyên chủ không biết quý trọng kia, nghĩ thầm cũng khó trách sau này cô ta muốn có cơ hội trọng sinh quay lại. Đáng tiếc là không phải ai cũng có cơ hội này.

Hạ Lệ Phương dùng mũi hừ một tiếng không lạnh không nhạt, nhìn lâu mới thấy lòng người, cô ấy cũng không tin Lâm Thiển Thu này còn có thể giả vờ cả một đời, chờ xem, sớm muộn gì thì cô cũng sẽ để lộ ra cái đuôi hồ ly của mình!

Chờ đến khi Lâm Thiển Thu nói chuyện rửa mặt xong quay về phòng thì Hạ Phong đã sớm đã mặt xong còn thuận tiện đi tắm cho nên trong phòng chỉ có mùi rượu nhàn nhạt không nặng mùi lắm.

Lúc này Hạ Phong đã quỳ ở trên giường dùng quạt tay đuổi muỗi từ trong màn ra, trong phòng không có quạt cho nên có chút oi bức, trên giường trải chiếu, bên trên còn có hai chiếc gối màu đỏ, trên vỏ gối còn thêu hoa mẫu đơn rất lớn.

Hạ Phong đuổi muỗi xong thì xuống giường khép màn lại, lúc này anh mới chú ý thấy Lâm Thiển Thu đã trở về, không biết cô đã đứng ở bên cửa nhìn bao lâu mà cũng không lên tiếng.

Hạ Phong nhấp môi, nhìn cô nói: "Trong phòng không có quạt cho nên có chút hơi nóng, em đi vào trong màn ngủ đi, anh sẽ ra ngoài hóng gió một chút rồi quay lại."

Nói xong, Hạ Phong liền chuẩn bị đi ra ngoài, chiếc áo ba lỗ quân xanh trên người anh đã thấm ướt một lớp mồ hôi mỏng ở phần cơ và lưng, có thể thấy được trong phòng quả thật nóng.

Lâm Thiển Thu cũng không khách sáo với anh mà chỉ nhìn xem anh có đang nói chuyện khách sáo không, dù sao thì cô cũng là người vợ danh chính ngôn thuận của anh, hai người đã không gặp nhau cả một năm, vậy mà anh lại nhường cho cô căn phòng này rồi ra bên ngoài sao?- Bản chuyển ngữ này thuộc quyền sở hữu của tყt, vui lòng không re/up thu phí ở nền tảng khác. Ủng hộ nhóm dịch bằng cách rate 1 sao ở bản re.up!

Hạ Phong nói ra ngoài là ra ngoài, anh nhẹ nhàng nhấc chiếc ghế bập bênh đi ra ngoài sân, phòng của Hà Kim Hoa đã sớm tắt đèn ngủ, Hạ Lệ Phương cũng ở trong phòng dỗ con, trong phòng còn có thùng nhỏ cho nên cũng không cần thiết phải ra ngoài cho nên cũng không có ai phát hiện Hạ Phong không ở trong phòng ôm vợ đi ngủ mà cầm lấy quạt hương bồ của mình ra sân đuổi muỗi.

Lâm Thiển Thu nhìn qua cửa sổ nửa mở nửa khép thấy Hạ Phong đang từ từ nhắm hai mắt, chiếc quạt trong tay cũng đung đưa từng đợt thì mím môi cười một tiếng trở lại trong màn, cô nằm ở trên chiếu nghe ếch kêu ve gọi, chỉ một lát sau thì đã ngủ say.

Hạ Phong cũng không cảm thấy không quen, anh cũng là không sợ muỗi, trong lúc huấn luyện dã chiến anh đã gặp rất nhiều muỗi rắn kiến vào ban đêm, ngày nào anh cũng phải nằm bất động trong rừng vài tiếng cho nên đã sớm thành thói quen.

Anh lo lắng trong phòng không có quạt, sợ Lâm Thiển Thu ngủ không quen cho nên lại nhẹ tay nhẹ chân đi vào, ánh trăng xuyên qua cửa sổ chiếu vào trong phòng, Hạ Phong lập tức nhìn thấy trên trán cô đã có chút mồ hôi, thỉnh thoảng cũng nhăn mày lại.

Anh nghĩ nghĩ rồi đi bên ngoài tắm nước lạnh, xác định trên người không có mùi mồ hôi thì mới đi vào phòng lần nữa, sau đó anh vén màn ngồi ở bên giường chầm chậm cho quạt nhẹ cho Lâm Thiển Thu, theo gió mát thổi đến, đôi lông mày của Lâm Thiển Thu từ từ thả lỏng ra.

Nhưng chưa đến một lúc thì cô đã xoay người đối mặt với Hạ Phong bên này, có lẽ là do cảm thấy chỗ này của anh mát mẻ hơn cho nên cánh tay cũng đáp lên trên đùi của Hạ Phong.

Hạ Phong dừng tay lại, chớp mắt hai cái rồi cúi đầu nhìn thoáng qua, hô hấp cũng dừng lại, sau đó chiếc quạt trên tay lại tiếp tục đung đưa, Lâm Thiển Thu cũng ngủ ngon lành trong tư thế này.

Buổi sáng Lâm Thiển Thu bị một loạt tiếng gà gáy đánh thức, nhà hàng xóm bên cạnh nhà Hạ Kiến Quốc có nuôi gà, ngày nào cũng sẽ kêu vào lúc bình minh ló rạng, hai người họ cũng có thói quen dậy sớm, sau khi nấu nồi cháo thì làm chút bánh rồi đi làm.

Trong nhà bọn họ có vài mẫu đất, đa số đồ họ làm ra đều để lại sử dụng, còn một số ít thì bán ra ngoài, hiện tại cũng không cần nuôi các con nữa, hơn nữa thỉnh thoảng họ còn muối chút đồ chua cho Hạ Lệ Phương cùng Hạ Phong.

Hạ Lệ Phương cũng rời đi từ sớm, lúc thức dậy rửa mặt phát hiện phòng của em trai vẫn yên tĩnh thì nhướn mày, nhìn thêm một chút liền phát hiện sắc mặt em trai có chút buồn ngủ đi từ trong ra, anh rút khăn mặt treo ở cửa cùng bàn chải ca nước đánh răng đến đây rửa mặt.

Thiếu chút nữa là Hạ Lệ Phương bị nước miếng làm sặc, tuy rằng trong lòng đã sớm đoán được nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ làm lụng vất vả vào ban đêm của em trai thì vẫn không quá sảng khoái, chỉ coi như mình không phát hiện, sau khi rửa xong thì đi vào phòng đánh thức các con. ( truyện trên app T𝕪T )

Hạ Phong nhìn thấy chị nhà mình vội vàng rời đi thì lập tức kêu một tiếng: "Chị, nhỏ tiếng chút, Thiển Thu vẫn còn đang ngủ, buổi tối cô ấy chưa ngủ đủ."

Lời nói này của Hạ Phong vô cùng trong sáng, nhưng mà trong lòng Hạ Lệ Phương đã sớm kết luận hai người viên phòng, nghe như thế nào cũng cảm thấy là cô ấy đang làm ồn đến vợ mình, cô ấy trợn trắng mắt lẩm bẩm nói: "Lúc này đã lúc nào rồi mà em cảm thấy chị ầm ĩ. Biết rồi, chị sẽ nhỏ giọng."

Hạ Phong lắc đầu, rửa mặt xong thì đi ăn sáng, bảo chị mình đánh thức Lâm Thiển Thu, nếu cô không dậy thì cứ để cô ngủ tiếp, sau đó thì cũng đi ra chỗ ba mẹ làm việc.

Lâm Thiển Thu chỉ cảm thấy hôm nay mình ngủ một giấc đến khi tỉnh lại cho nên tinh thần sảng khoái, dị năng trong cơ thể cũng bắt đầu rục rịch, tai thính mắt sáng có thể nghe thấy âm thanh ở vị trí xa hơn, ngay cả tiếng Hạ Lệ Phương giáo dục các con mà cô cũng có thể nghe rõ ràng.

"Đừng học theo mợ các con, mặt trời đã phơi đến cái mông mà vẫn còn chưa chịu rời giường, nếu như vậy thì sẽ bị người khác ghét bỏ."

"Nhưng mà mợ biết ảo thuật, trong tay còn có kẹo đại bạch thỏ, con thích mợ thơm thơm."

"Ăn ăn ăn, chỉ có biết ăn thôi, cậu mua cho các con nhiều đồ hộp như thế mà tại sao các con không theo cậu?"

"Oa, con chỉ thích mợ, con ghét mẹ, mẹ là người xấu..."

Lâm Thiển Thu bật cười lắc đầu, đứng dậy thay quần áo, tầm mắt cô dừng lại trên chiếc quạt tay ở đầu giường vài giây, nhưng manh mối quá ít cho nên cô cũng không nghĩ nhiều mà trực tiếp ra ngoài rửa mặt ăn sáng.

Có Hạ Phong hỗ trợ, hai vợ chồng Hạ Kiến Quốc cũng nhanh chóng trở về từ đồng ruộng, giữa trưa ăn uống rất vui vẻ, Hà Kim Hoa liền lấy một ít dưa muối trong nhà cho Hạ Phong mang theo, bọn họ nhận được một chiếc túi da rắn đầy bảy đến tám phần.

Hà Kim Hoa còn dặn dò Lâm Thiển Thu, nói bọn họ đến trong doanh thì có thể chia chút đồ cho hàng xóm, nếu có chuyện gì thì bàn bạc với Hạ Phong, không nên cãi nhau, nếu có thể chung sống tốt thì là chuyện tốt nhất, sang năm cũng có thể để bọn họ ôm một đứa cháu trai mập mạp trắng trẻo.

Hạ Phong ở bên cạnh nghe vậy thì nghĩ rằng mẹ mình đã suy nghĩ quá xa, Lâm Thiển Thu vẫn mang ý cười ở trong mắt nghe Hà Kim Hoa nói chuyện, nếu Lâm Thiển Thu muốn khiến một người thích mình thì cô lập tức có thể giải thích để tất cả cảm giác ghét bỏ của người đó biến mất, có suy nghĩ mới về cô dễ như trở bàn tay.

Trừ Hạ Lệ Phương có tính cách không thay đổi suy nghĩ sau khi nhìn thấy thì Hạ Phong cùng hai vợ chồng Hà Kim Hoa đã sớm tin tưởng cô.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp