Đúng Vậy, Xin Hãy Thương Tiếc Cho Người Yêu Của Anh Nhé!

CHƯƠNG 9: TIỆC LIÊN HOAN


5 tháng

trướctiếp

Tống Hàng không ngờ anh ta sẽ an ủi mình.

Nhưng lời Lục Trì nói tiếp theo khiến Tống Hàng sững sờ.

"Nếu có chuyện gì, tôi sẽ giúp cậu giải quyết."

Nói rồi, Lục Trì vỗ nhẹ lên lưng cậu, nhẹ nhàng như vuốt ve một đứa trẻ nhỏ vậy.

Lòng bàn tay nóng rực của người đàn ông chạm nhẹ lên lưng cậu, xuyên qua lớp áo ướt sũng, truyền qua đến da thịt.

Tống Hàng bỗng cảm thấy bản thân như bị bỏng.

Nhưng cái nóng khi chạm vào chỗ đó lan truyền, dọc theo cơ thể cậu, một đường lan tràn lên trên.

Tống Hàng nhẹ giọng nói cảm ơn.

"Tại sao anh lại giúp tôi?" Tống Hàng hỏi tiếp.

Câu trả lời của Lục Trì như nằm trong dự đoán: "Bởi vì cậu là anh trai ruột của vợ tôi. Mặc dù cô ấy đã mất, nhưng tôi nghĩ cô ấy chắc chắn không muốn nhìn  thấy cảnh này."

Tống Hàng ủy khuất hích mũi, giọng khàn khàn nghẹn ngào: "Là như vậy à, cũng chỉ có thể là như vậy thôi."

Tất cả mọi người đều xoay quanh nữ chính.

Quy luật thiên đạo của thế giới này thay đổi vì hỉ nộ ái ố của cô ấy.

Đặc biệt là nam chính và Lục Trì.

Lúc trước bạn bè Tống Hàng biết cậu nam giả nữ, sau khi câu dẫn ông xã yêu đương qua mạng xã hội, đều nói cậu có một bộ câu nam thẳng.

Lúc này có chút đắn đo.

Nhưng trong lòng Tống Hàng rõ hơn ai hết.

Điều thực sự khiến cậu câu được Lục Trì giàu có này, không phải là cử chỉ điệu bộ của cậu, cũng không phải do quá trình yêu đương của cậu và Lục Trì đã khiến cho đối phương hạnh phúc thế nào.

Mà là vì Lục Trì cho rằng cậu là Tống Gia.

Chỉ một câu như vậy là đủ rồi.

Thích "yêu vợ qua mạng", là vì đối phương là "Tống Gia".

Tất cả đều không liên quan gì đến anh trai, người anh trai ruột Tống Hàng rất rõ điều này.

Thực ra cậu không ghen tị với Tống Gia, chỉ là mỗi lần so sánh, dường như tất cả những gì cậu làm đều vô nghĩa.

Khi em gái về nước, người anh vợ như cậu, dù nói gì cũng phải lợi dụng uy danh của em gái, làm một nam phụ độc ác, hung hăng đánh nam chính hoặc em rể tương lai Lục Trì một trận.

Sau một hồi lâu, Lục Trì cảm nhận được cơ thể Tống Hàng mềm nhũn, cơ thể đang trượt xuống, đầu gối không còn sức lực.

Người say rượu cuối cùng cũng đi ngủ.

Lục Trì ôm người kéo lên, rồi bế ngang đặt lên giường.

Tống Hàng đang ngủ say ngược lại càng thêm phần yên tĩnh.

Ánh đèn cam bên giường chiếu lên khóe mắt, đuôi lông mày cậu, trên mặt  ướt át khiến người ta khó phân biệt là giọt nước hay giọt lệ. 

Thỉnh thoảng cảnh tượng kinh hoàng trong mơ khiến cơ thể cậu giật mình.

Trong cơn mơ màng, Tống Hàng hé mắt một chút, người đàn ông cao to mặc áo sơ mi màu nhạt ngồi im lặng bên giường.

Tống Hàng nghĩ, nếu Lục Trì không biến thái thì cũng khá phù hợp làm em rể.

...

Hả?

Tống Hàng lơ mơ nhất thời nảy ra một chủ ý.

A, nếu mình có thể thay đổi cốt truyện, khiến Lục Trì và em gái ở bên nhau thì có phải tất cả mọi người đều vui vẻ không?

Nam chính Mộ Dung Trọng tìm bạch liên hoa của hắn ta, còn em gái ở bên phản diện, rồi bản thân cậu cũng nhờ họ Lục mà sáng.

Tống Hàng chính là gần đây quá xui xẻo, bằng không bộ óc của cậu hoàn toàn nhanh nhạy.

Mỗi giây một chủ ý.

Tống Hàng say rượu nhưng không bao giờ mất trí nhớ.

Vì vậy khi tỉnh dậy vào sáng hôm sau đầu đau như muốn nứt ra, cậu lập tức hoàn thiện kế hoạch nghĩ ra tối qua.

Nhưng vấn đề lớn nhất bây giờ là em gái đã chết, người đã chết không thể sống lại.

Cậu muốn tác hợp cho em gái và Lục Trì, cũng không thể để em gái báo mộng cho Lục Trì được.

Chậc.

Hiện tại cách duy nhất, chính là để cho "em gái" sống lại.

Hãy tưởng tượng một câu chuyện hoàn hảo.

Khiến Lục Trì tin rằng em gái đã giả chết là có lý do.

Ví dụ, em gái vì trốn tránh sự truy tìm của Mộ Dung Trọng, không còn cách nào khác đành dùng kế sách này.

Tống Hàng vội vàng xuống giường, sau đó lấy giấy bút ra, bắt đầu bịa chuyện.

Sau nửa tiếng, anh bổ sung một số chi tiết, sáng tạo ra một câu chuyện ly kỳ.

"Tống Gia bị bệnh cần phải làm một cuộc phẫu thuật lớn, ca phẫu thuật này tỷ lệ thành công rất thấp, để không làm người mình yêu đau lòng, cũng để Mộ Dung Trọng hoàn toàn tuyệt vọng, nên cô ấy đã giấu tất cả mọi người."

"Và cô ấy không muốn anh trai lo lắng vất vả, nên đã liên hệ sẵn với nhà tang lễ, đến lúc đó sẽ tổ chức tang lễ cho cô ấy."

"Ai ngờ sau khi phẫu thuật, cô ấy rơi vào hôn mê, vào phòng chăm sóc đặc biệt." ( truyện đăng trên app TᎽT )

"Mà trước đó đã liên hệ trước cho nhà tang lễ cho rằng cô ấy đã qua đời, theo hợp đồng ký kết, bắt đầu chuẩn bị lễ tang."

"Anh trai Tống Hàng hiểu lầm, thực sự tưởng rằng em gái đã chết, vội vàng đến nhà tang lễ sau khi nghe được tin tức, rồi lấy tro cốt từ nhà tang lễ."

Tống Hàng nghĩ tới đây, còn tro cốt kia thì nói nhân viên nhà tang lễ hiểu nhầm, tưởng cậu là người nhà của một "khách hàng" nào đó, liền đào cho cậu một hũ tro cốt.

Tất cả đều hợp lý.

Bây giờ sau khi Tống Gia xuất hiện, cảm thấy mọi chuyện đi quá xa.

Cô muốn cứu vãn tình thế, nhưng sợ Mộ Dung Trọng và mọi người biết sẽ càng tức giận hơn, nên ẩn nấp quan sát.

Hiện tại, cô quan sát không được nữa, cuối cùng cũng liên lạc được với Lục Trì, hy vọng anh có thể giải quyết.

Tống Hàng xoay bút, chống má nghiêm túc suy nghĩ.

Tại sao lại là Lục Trì?

Bởi vì não của người si tình đã hết thuốc chữa.

Nói bà xã anh ta từ âm phủ đánh bại Ngưu Lang và Mã Mộc, trở lại dương gian muốn tình nghĩa vợ chồng với anh ta tiếp tục, Lục tổng cũng vui mừng.

Còn cách kết thúc câu chuyện này như thế nào, Tống Hàng đã nghĩ ra rồi.

Sau khi Lục Trì lấy lại hộ chiếu, Tống Hàng sẽ giả vờ em gái cần sang nước ngoài dưỡng bệnh, thực ra là để bản thân cậu trốn ra nước ngoài.

Như vậy, ba năm sau, em gái trở về nước.

Cốt truyện tiếp tục phát triển hoàn hảo.

Tống Hàng viết xong kịch bản, đọc đi đọc lại nhiều lần, rồi khóa trong ngăn kéo tủ đầu giường.

Cậu xuống tầng ăn sáng.

Lục tổng mặc quần áo ở nhà, ngồi ở bàn, vừa đọc tài liệu vừa uống cà phê.

Lục Trì liếc cậu một cái: "Tỉnh rượu rồi à, kể tôi nghe, Mộ Dung Trọng làm khó cậu thế nào?"

Trải qua tối hôm qua ở chung, Tống Hàng ngược lại đối với Lục Trì đã bớt một chút ngăn cách hơn, chống má nói: "Tống Gia  quen biết với nhóm nhỏ thế lực xấu trong trường, hai người bí mật nảy sinh tình cảm, nhưng bên cạnh hắn còn có một bạch liên hoa."

Tống Hàng: Nhóm F4 đặc biệt, đó chính là thế lực xấu trong trường.

Lục Trì cười lạnh một tiếng: "Thế lực xấu trong trường học? Cũng thú vị đấy, người trẻ tuổi mà."

Lục Trì gọi họ là người trẻ tuổi cũng không tệ.

Mộ Dung Trọng và Tống Gia cùng thế hệ đều là 22 tuổi, vừa mới tốt nghiệp đại học, đang ở tuổi đẹp nhất.

Tống Hàng mới 24 tuổi.

Nhân vật phản diện Lục Trì hơn Tống Hàng 4 tuổi.

Nghĩa là hơn Mộ Dung Trọng 6 tuổi.

Đổi lại một chút, năm 16 tuổi Lục Trì tiếp quản tập đoàn gia đình, lúc đó Mộ Dung Trọng còn đang học lớp 4.

Lục Trì từ nhỏ đã là con nhà người ta.

Mộ Dung Trọng bình thường nhìn thấy anh cũng phải ganh tị.

Việc tang lễ lần trước, Mộ Dung Trọng chính là ăn nhục dưới tay Lục Trì.

Bằng không theo tính cách coi thường mọi người của Mộ Dung Trọng, không tin Tống Gia chết, hắn sẽ gây sự lớn ở đám tang.

Tống Hàng tiếp tục nói: "Mộ Dung Trọng cứ ép tôi nói ra tung tích của em gái, nhưng tôi không biết, hắn ta liền sai người dạy dỗ tôi."

Nghĩ tới đây, Tống Hàng cười khổ một tiếng.

Thực ra Mộ Dung Trọng không phải ngày nào cũng nghĩ đến việc dạy dỗ mình, chỉ mấy ngày trước thôi.

Sau đó là đám chó săn của hắn ta gây sự.

Dù sao dùng biện pháp khi dễ Tống Hàng, đi lấy lòng con nhà tập đoàn Mộ Dung, đơn giản là việc mua bán thua lỗ.

"Cửa hàng hoa bị đập phá vài lần, tôi báo cảnh sát cũng đã xử lý qua, đối phương không muốn làm lớn chuyện cũng chịu hòa giải bồi thường tiền."

Nhưng một cửa hàng hoa thường xuyên xảy ra chuyện, làm sao có thể thu hút nhiều khách chứ?

Ngay cả khách quen cũng không muốn đến nữa.

Lục Trì nhắm mắt, cười lạnh: "Tôi hiểu rồi, chuyện nhỏ."

Lục Trì đặt tài liệu xuống, nói: "Cậu trốn tránh mãi cũng không phải cách, tôi nghĩ, cậu nên đi gặp một số người."

Tống Hàng nhét một cái bánh bao vào miệng, ngơ ngác ngẩng đầu, chớp mắt nhìn Lục Trì đối diện.

Ai cơ?

Lục Trì nhìn về phía quản gia Lâm, vươn tay kẽ ngoắc nhẹ hai cái: " Chú Lâm, đặt may cho cậu ấy một bộ lễ phục."

"Tối mai cần dùng."

Tống Hàng ngây ngẩn cả người.

——

Tiệc kỷ niệm 50 năm ngày cưới của một đôi vợ chồng già ở một tập đoàn nào đó trong thành phố A.

Mời không ít quan chức và người giàu có, đồng thời cũng có một số người muốn lôi kéo quan hệ cngx muốn tới mượn cớ nhờ vả.

Dù thân phận của đôi vợ chồng chủ tiệc cao quý, nhưng tối nay một số người tới đây chỉ vì một vị khách.

Trước đài phun nước khổng lồ, đường lớn nơi chào đón khác dừng một chiếc xe sang màu đen.

Nhân viên tiếp tân mở cửa xe, người đàn ông bước xuống, ánh hoàng hôn rọi lên khóe mắt.

Biệt thự trên đỉnh núi, khi đêm xuống, nhiệt độ hạ thấp.

Bên ngoài trang phục tinh xảo khéo léo của người đàn ông lại khoác thêm một chiếc áo màu đen dài, anh thoải mái là tốt nhất.

Với sự xuất hiện của anh, tất cả khách mời trên bãi cỏ đều vô thức nhìn về phía anh.

Tiếng ồn ào chợt im bặt.

Có người kinh ngạc trừng to mắt.

Lục Trì tới?

Lục tổng sao lại tham gia kiểu bữa tiệc như này?

Trong giới kinh doanh có câu nói đùa, ngàn vàng khó mua lãng tử quay đầu, ngàn vàng khó mua Lục Trì lộ diện.

Cách lần trước Lục Trì tham gia bữa tiệc chính thức, vẫn là nửa năm trước, Lục Trì tham dự sinh nhật ông ngoại của mình.

Có cô gái nhìn thấy Lục Trì, có chút mềm lòng hướng tới, nói với bạn bè: "Lục tổng tới một mình? Nếu không có bạn gái, nói không chừng tôi có thể thử xem."

"Cậu không muốn sống nữa à, dám nhòm ngó tới Diêm Vương?" Người bạn nhắc nhở cô, "Lục Trì không phải là người tốt."

"Thử xem."

Cô gái ngẩng đầu, vén tóc.

Những người cùng suy nghĩ như vậy đều mong chờ Lục Trì bước vào, tự mình lên tiếp cận Lục Trì.- Bản chuyển ngữ này thuộc quyền sở hữu của tყt, vui lòng không re/up thu phí ở nền tảng khác. Ủng hộ nhóm dịch bằng cách rate 1 sao ở bản re.up!

Mọi người hớn hở chờ đợi, nhưng lại thấy Lục Trì quay người nhìn vào trong xe.

Trong xe còn người sao?

Lục Trì dẫn theo người nữa?

Mọi người kinh ngạc.

So với vừa rồi lại càng tò mò hơn, đều vươn cổ nhìn sang bên cạnh.

Theo hướng mọi người nhìn, từ chiếc xe sang trọng của Lục Trì bước ra một thanh niên xinh đẹp nhan sắc tinh xảo.

Đối phương có phần e ngại, đưa mắt nhìn xung quanh, thấy mọi người đều nhìn mình, xấu hổ cười cười, mặt tái nhợt, ôm miệng muốn nôn.

Lục Trì đỡ lấy cậu ta, Tống Hàng trong người nôn nao.

Ọe —

Từ biệt thự lái xe lên núi, quanh co khúc khuỷu, cộng với hôm qua say rượu, dẫn tới Tống Hàng bị say xe...

Trong phòng nghỉ của biệt thự, Mộ Dung Trọng cầm một ly rượu đỏ rót vào miệng, nữ minh tinh xinh đẹp  Dương Luyến Luyến bên cạnh xem tin nhắn điện thoại, an ủi hắn: "Mộ Dung Trọng, anh đừng uống nữa, người ta nói Lục Trì tới rồi."

Đứng bên cạnh một chàng nghệ sĩ mảnh khảnh, giọng nói dịu dàng: "Anh tìm không thấy Tống Gia nữa à? Đừng tìm nữa được không?"

Mộ Dung Trọng liếc anh ta một cái, khó chịu nói: "Không được, trước khi mất tích cô ta còn đẩy Luyến Luyến một cái, suýt làm Luyến Luyến hủy dung, món nợ này nếu tôi không tìm ra cô ta để xử lý, thì anh trai cô ta cũng đừng nghĩ thoát."

Nhà âm nhạc gia Bạch Lạc thở dài, lướt qua Dương Luyến Luyến một cái.

Bạn tốt của hai người là Dương Hành đứng ra hòa giải: "Anh em một nhà mà, vì một cô gái mà bất hòa làm gì? Thế này đi, Mộ Dung Trọng, tôi giúp anh tìm anh trai Tống Gia, rồi hỏi ra nơi ở của cô ta."

Nhóm người vây quanh anh em họ Tống mà trao đổi.

Đột nhiên, bọn họ nghe thấy khách khứa phát ra tiếng kinh ngạc.

Điều này khiến nhóm nhân vật chính ngạc nhiên.

Có chuyện gì vậy?

Đúng lúc đó, một nhân viên phục vụ mang rượu vào, Mộ Dung Trọng nhíu mày: "Ngoài kia ồn ào quá, dù Lục Trì tới cũng không đến nỗi thế. Chuyện gì vậy?"

Nhân viên cẩn thận nói: "Em ở phía sau phòng trà, nghe mọi người nói Lục Trì dẫn theo bạn nhảy đang bị nôn nghén."


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp