Chú dành chút thời gian chuyện phiếm với những thỏ đang làm nhiệm vụ canh gác và tìm hiểu về cơ cấu tổ chức của chúng. Đó là một hệ thống hiệu quả đến mức đáng sợ. Mỗi lính gác có thể liên lạc với đồng đội bên cạnh ngay tức khắc và một tín hiệu giậm chân thích hợp - bởi vì bọn chúng có nhiều hơn một kiểu giậm chân - sẽ kéo các sĩ quan và lực lượng dự bị đến. Trong trường hợp cần thiết, Cốt Cán có thể được báo động gần như tức thì và cũng tương tự thế với Đội trưởng Thạch Trúc hoặc bất cứ sĩ quan nào đang tuần tiễu ở bên ngoài cánh đồng thỏ. Bởi vì mỗi lần chỉ có một Đội Dấu đi ăn nên khi có tín hiệu báo động thì không thể lầm về chuyện phải đi tìm kẻ chạy trốn ở đâu. Một trong những tay lính gác, Kinh Giới, đã kể với Tóc Giả về mưu toan đào tẩu của Blackavar.
"Nó giả vờ kiếm chỗ xa nhất để ăn cỏ," Kinh Giới kể "sau đó phóng vọt đi. Nó thậm chí đã đốn ngã hai lính gác đang cổ chặn nó lại và tôi nghi ngờ không biết có ai trong số bợn chúng đã bao giờ làm nhiều đến thế chưa. Nó chạy như điên, nhưng Thạch Trúc đã nhận được tín hiệu, ông ấy đánh đường vòng, chặn nó lại ở phía dưới cánh đồng. Tất nhiên, nếu nó không đả thương người thi hành phận sự có lẽ Hội đồng sẽ xử phạt nó nhẹ tay hơn."
"Anh có thích cuộc sống ở đây không?" Tóc Giả hỏi.
"Cũng không đến nỗi nào một khi tôi đã là Cốt Cán," Kinh Giới trả lời "và nếu tôi lên hàm sĩ quan thì mọi việc sẽ còn tốt hơn nữa. Tôi đã tham gia vào Đội Tổng tuần tra hai lần - làm được thế thì người ta sẽ chú ý đến mình. Tôi có thể lần theo dấu vết và đánh nhau tốt như đa số mọi người nhưng tất nhiên là sĩ quan thì cần nhiều hơn thế. Tôi nghĩ các sĩ quan của chúng tôi rất khá, anh có nghĩ thế không?"
"Có tôi cũng cho là như vậy." Tóc Giả trả lời với sự xúc động. Chú lấy làm ngạc nhiên khi Kinh Giới rõ ràng không biết chính chú là kẻ mới đến. Tay kia chẳng biểu lộ sự ghen tị hay bực dọc nào cả. Tóc Giả bắt đầu nhận ra rằng, ở nơi này, người ta chỉ được bảo cho biết những gì là tốt với mình, hoặc không biết gì hơn những cái đang diễn ra ngay trước mũi mình. Chắc chắn Kinh Giới cho rằng Tóc Giả vừa được thuyên chuyển từ một Đội Dấu khác về.
Khi màn đêm buông xuống cũng là lúc hết giờ ăn tối, Đội trưởng Thạch Trúc chạy đến cánh đồng cùng với một đội tuần tra ba người và Ngò Rí chạy đến gặp hắn ta ở hàng lính gác. Tóc Giả gia nhập với cả bọn và lắng nghe cuộc nói chuyện. Chú biết rằng Thạch Trúc chạy ra đến tận đường sắt nhưng không thấy gì bất thường cả.
"Thế các anh không bao giờ băng qua con đường sắt hay sao?" Chú hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT