Và như vậy, trước giờ ăn của toàn Đội," Ngò Rí giảng giải "tôi bao giờ cũng quan sát thời tiết. Tất nhiên, trước đó đội phái một giao liên đi thông báo rõ khi nào mọi người đi ăn về và báo cáo về thời tiết, nhưng mà tôi bao giờ cũng đích thân đi kiểm tra lại một lượt. Dưới ánh trăng, chúng tôi cắt cử lính canh gác ở cự ly khá gần và liên tục đi tuần để bảo đảm không có ai đi quá xa. Nhưng vào những ngày mưa hoặc những đêm tối trời, chúng tôi sẽ chia đội thành những phân đội nhỏ, hết tốp này đến tốp khác, mỗi tốp đều có một lính gác phụ trách. Trong trường hợp thời tiết thật xấu, chúng tôi đề nghị Thống soái Hoắc Hương cho phép hoãn bữa ăn ngoài trời lại."
"Nhưng họ có thường có mưu toan bỏ chạy không?" Tóc Giả hỏi. Trong suốt buổi chiều, chú bận rộn chạy lên chạy xuống các đường chạy và những cái hang đông lúc nhúc cùng vời Ngò Rí, Thủy Dương Mai - một sĩ quan phụ tá khác trong đội mà trong lòng thầm nhủ rằng cả đời mình chú chưa bao giờ gặp phải những gã thỏ chán nản thiếu sinh khí đến như vậy. "Chúng không khiến mình nghĩ rằng đây là một bọn khó chơi."
"Hầu hết bợn họ chẳng có vấn đề gì, thật thế," Thủy Dương Mai nói "nhưng mà anh chẳng bao giờ biết được khi nào thì những rắc rối xảy ra. Ví dụ anh có thể nói rằng không có đội nào dễ bảo hơn Đội Lườn Phải ở Efrafa này. Rồi một hôm họ tóm được bốn tên lang lang, bọn này muốn trình diện trước Hội đồng, rồi tới hôm sau Lưỡi Rắn vì một lý do nào đó lại chậm hiểu một chút, thế là bất ngờ những kẻ du thủ du thực này đã lừa anh ấy một vố rồi úm ba la biến. Thế là tất cả chấm dứt với anh ấy - đó là chưa nói đến anh bạn Bạch Giới đáng thương đã bỏ xác chỗ con đường sắt. Khi những chuyện như vậy xảy ra thì nó chẳng khác nào một tia chớp và không phải lúc nào cũng dự liệu được, thỉnh thoảng nó giống một sự điên cuồng hơn. Khi một tay thỏ trong cơn bốc đồng bỏ chạy mà anh không kịp thời đốn ngã thì điều tiếp theo mà anh phát hiện là sẽ có nhiều tên khác làm theo hắn. Cách an toàn duy nhất là luôn mở to mắt canh gác suốt thời gian chúng ở trên mặt đất và thư giãn khi có điều kiện. Sau hết, đó là tất cả những gì mà chúng ta có mặt ở đây để hoàn thành - điều đó và các cuộc tuần tra."
"Bây giờ đến chuyện giấu phân," Ngò Rí tiếp lời "anh nên nhớ là không có ngoại lệ. Nếu Thống soái Hoắc Hương mà thấy phân thỏ trên cánh đồng, ông ấy sẽ tọng đuôi anh vào họng đấy. Mặc dầu vậy, bọn chúng luôn né tránh việc giấu phân. Chúng cứ muốn sống theo kiểu tự nhiên, cái bọn vô chính phủ luôn chống lại việc sống có quy củ, tổ chức ấy. Chúng không nhận ra rằng lợi ích của mỗi người phụ thuộc vào sự phối hợp giữa các cá nhân với nhau. Điều mà tôi làm là bắt ba bốn kẻ như vậy đào một rãnh mới trong hào hàng ngày, như một hình phạt. Gần như lúc nào anh cũng có thể tìm được một kẻ nào đó để trừng phạt nếu anh làm việc tương đối mẫn cán. Đội hôm nay sẽ lấp lại cái rãnh ngày hôm qua và đào một cái mới. Có những lối đi đặc biệt dẫn xuống đáy hào và các Đội Dấu sẽ sử dụng những lối đi này chứ không phải lối đi khác khi họ ra ngoài thải phân. Chúng tôi cũng có một lính chuyên canh gác việc này để chắc chắn là những kẻ ra ngoài đều quay trở về."
"Sau bữa ăn, các anh làm cách nào mà kiểm tra họ?" Tóc Giả hỏi.
"À, chúng tôi biết mặt tất cả bọn chúng mà," Ngò Rí đáp "và chúng tôi cũng quan sát khi chúng đi xuống. Chỉ có hai lối vào dành cho một Đội và mỗi chúng tôi ngồi canh chừng ở một lối đi. Mỗi thỏ đều biết rõ cái lỗ mà hắn phải đi xuống và chắc chắn tôi sẽ phát hiện ra ngay kẻ nào không quay trở lại. Lính gác xuống sau cùng - tôi chỉ triệu tập họ sau khi đã chắc chắn cả đội đã về hang đầy đủ. Và tất nhiên một khi.đã xuống hang thì không thỏ nào ra ngoài được do ở các cửa hang đều có lính canh. Tôi có thể nghe thấy được tiếng đào đất. Anh không được phép đào bới ở Efrafa mà không có sự cho phép của Hội đồng. Thời điểm thực sự nguy hiểm duy nhất là khi có báo động - nói thế nào nhỉ, khi có con người hay cáo. Khi ấy, tất cả chúng tôi phải phóng đến cái hang gần nhất. Cho đến nay, có vẻ như không ai nghĩ đến chuyện bỏ chạy theo lối khác và phải khá lâu sau mới có những vụ mất tích. Với lại không một thỏ nào chạy về hướng kẻ thù, đó mới là điều an toàn thực sự."
"Phải, tôi thật ngưỡng mộ suy nghĩ thấu đáo của các anh." Tóc Giả nói, nghĩ thầm trong bụng rằng xem ra nhiệm vụ bí mật của chú còn vô vọng hơn là chú hình dung. "Tôi sẽ lĩnh hội điều này thật nhanh, trong khả năng cho phép. Vậy khi nào thì chúng ta có cơ hội tiến hành một cuộc tuần tra?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play