Khi nhiều sinh vật - con người hay muông thú - cùng phối hợp với nhau để vượt qua một trở ngại nào đó thì cuối cùng khi thành công lại thường chìm vào một quãng lặng - như thể chúng cảm thấy cần tỏ ra tôn trọng đối phương vì đã chiến đấu quá tốt trong cuộc chiến. Khi một cây đại thụ bị lung lay, bật gốc, nứt ra, đổ xuống với toàn bộ lá cành, nó sẽ tạo ra một cú va đập cuối cùng làm rung chuyển cả mặt đất. Sau đó, tất cả sinh vật trong rừng đều câm lặng và không ngồi ngay xuống. Nhiều giờ sau, những đống tuyết đã được dọn sạch và xe tải đã sẵn sàng chở con người về nhà tránh cái lạnh. Nhưng họ vẫn đứng lại một lúc, tựa người vào cán xẻng, chỉ gật đầu một cách nghiêm trang khi người đánh xe đi qua vẫy tay chào cảm ơn. Cái cửa lồng quỷ quyệt bây giờ không hơn gì một mảnh lưới thép, gắn vào một cái khung làm từ bốn mảnh gỗ ghép nối vào nhau và bọn thỏ ngồi lên tấm ván gỗ ngửi ngửi hít hít chứ không nói gì. Một lát sau Nguyệt Quế và Cỏ Khô còn lại trong lồng cũng ngại ngần nhảy ra ngoài nhìn quanh.
"Thế Thủ lĩnh Cây Phỉ đâu?" Nguyệt Quế hỏi.
"Ở cách đây không xa lắm," Mâm Xôi nói. "Anh ấy đang đợi ở ngoài lối đi?"
"Lối đi là cái gì?"
"Lối đi?" Mâm Xôi hỏi lại giọng sửng sốt. "Chắc chắn…" Chú kịp dừng lại khi hiểu rằng những cô cậu thỏ này chẳng biết gì về đường đi với sân vuờn. Họ chẳng có ý niệm gì về môi trường chung quanh. Chú còn đang suy nghĩ xem điều này có ý nghĩa gì thì Tóc Giả lên tiếng.
"Không nên chần chừ nữa." chú nói "Đi theo tôi, tất cả các bạn."
"Nhưng đi đâu?" Hoằng Dương nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT