Bởi vì bác sĩ kiến nghị, nửa tháng kế tiếp Tô Canh đều ở lại bệnh viện tĩnh dưỡng. Thời Niên sợ cô một mình nhàm chán, suy nghĩ lung tung, chủ động chăm sóc cô. Vì thế, hết chiếu cố Nhiếp Thành, cô lại sinh hoạt tại bệnh viện này lần nữa, hàng ngày ăn ngủ đều ở đây. Đến nỗi cô còn tưởng bệnh viện sắp thành nhà mình. 
Về việc Tô Canh quyết định, cô cũng kể cho Nhiếp Thành, Nhiếp Thành nghe vậy trầm mặc một lát, nói: “Nếu cô ấy đã nghĩ kỹ, chuyện khác cứ để tôi xử lý.” 
Thời Niên hơi lo lắng, “chuyện khác” mà Nhiếp Thành nói chính là quyết định của cấp trên sao? Lão gia tử sẽ trách phạt Tô Canh ư? 
Tô Canh đối với vấn đề này, hoàn toàn vô tư. “Trách phạt thì trách phạt đi, tôi đã chuẩn bị tâm lý. Hơn nữa, lần này là tôi có lỗi với đội trưởng. Đầu tiên là không chịu quay về. Sau đó, lại muốn mang nhân vật mục tiêu trốn chạy. Hại hắn phải bỏ công thu thập cục diện rối rắm này.”
“Đây là việc hắn nên làm.” Mạnh Hạ nói, “Trước đây, tôi còn nói cô là người cẩn trọng nhất đội, thi hành nhiệm vụ không như Thời Niên đối với đội trưởng, hắn nói cái gì cô làm cái nấy, vô cùng phối hợp. Ai ngờ cô không lên tiếng thì thôi, một khi lên tiếng đúng là nhất minh kinh nhân.”
Cô làm động tác ôm quyền bội phục, chọc Tô Canh bật cười.
Thời Niên xem các cô giống như chưa từng xảy ra chuyện gì. Nhưng cô lại không có cách nào nhẹ nhàng như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play