Năm nay, mùa đông ở Trường An thành phá lệ lạnh giá. Sắc trời bên ngoài đã tối đen, gió bắc gào thét thổi qua đình viện, làm người lo lắng có phải tuyết lại rơi nữa hay không.
Hoắc Quang đêm qua ngủ không ngon. Thê tử Hoắc Hiển đang hầu hạ hắn thay triều phục, nhỏ giọng nói: “Bệ hạ đã ở trong cung nhiều ngày, hôm nay đột nhiên triệu chàng đến, chẳng lẽ có đại sự gì?”
Hoắc Quang liếc nhìn nàng một cái, Hoắc Hiển tự biết lỡ lời, cúi đầu không dám nói tiếp.
Hoắc Quang đưa mắt nhìn ngoài cửa sổ. Từ đầu năm nay, bệ hạ vẫn luôn triền miên trên giường bệnh. Các ngự y nghĩ mọi cách cũng không thấy khởi sắc. Trong triều, thâm tâm mọi người đều có chuẩn bị.
Hôm nay triệu hắn đến là vì chuyện gì, hắn đại khái đã có suy đoán, nhưng mấy chục năm làm quan, sớm đã rèn luyện tính cách hắn cẩn thận, tích thủy bất lậu, cho dù là ở trong phủ của mình, cũng không cho phép người nhà tự tiện phỏng đoán thánh tâm.
Ngũ Tạc Cung là hành cung cách Trường An trăm dặm. Mấy năm gần đây rất được bệ hạ ưu ái. Mỗi năm ngày xuân đều sẽ tới đây du lãm, năm nay mới tháng giêng đã tới, lại không ngờ sau khi đến liền mắc bệnh không dậy nổi, trì hoãn tới tận bây giờ.
Khi Hoắc Quang đến đã qua buổi trưa, không kịp nghỉ ngơi, liền đi thẳng vào chính điện tẩm cư của bệ hạ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT